BABY THƯỢNG HẢI - Trang 267

cũng cần phải gánh hết hậu quả có thể xảy ra. Con luôn nhắc tới
thứ tự do mà Sartre đã viết, đó chỉ là “tự do lựa chọn”. Một kiểu tự do
có tiền đề”.

“Con đồng ý”, tôi nhả ra một hơi thuốc. Cửa sổ đang mở, trong

phòng đọc sách có hương thơm dịu của hoa bách hợp đang cắm
trong bình. “Cha mẹ luôn hiểu con mình, không cần dùng từ “cổ lỗ
sĩ” để coi thường bậc tiền bối”.

“Con có thế đâu”, tôi nói nhưng bụng nghĩ khác.

“Con quá tình cảm. Lúc tuyệt vọng, luôn thấy một màu đen tối.

Lúc vui sướng lại vui quá mức”.

“Nhưng nói thật là con thích mình như thế này”.

“Tiền đề của một nhà văn thực sự xuất sắc phải là vứt bỏ trái

tim hư danh không cần thiết, phải học được và duy trì được sự độc
lập về tâm linh mình trong môi trường hỗn độn. Đừng có vui sướng
với thân phận nhà văn của mình. Trước hết con phải là một con
người, một người đàn bà, thứ đó mới là nhà văn”.

“Thế nên con luôn mặc váy hai dây, đi guốc cao gót đi khiêu vũ,

vui vẻ làm bạn với bác sĩ tâm lý, nghe nhạc hay, đọc sách hay, ăn hoa
quả giàu vitamin C và A, làm người phụ nữ thông minh xuất sắc.
Con sẽ thường về nhà thăm bố mẹ. Con thề đấy”.

Connie mời Thiên Thiên và tôi cùng ăn tối, tham quan tiệm ăn

vừa trang trí nội thất cơ bản.

Bữa tối được ăn ở bộ bàn ghế mây trên ban công ngoài trời. Mặt

trời đã xuống nhưng trời vẫn sáng. Cành lá của các cây dương, cây
liễu cứ rủ xuống, bay phơ phất trên đầu. Đám phục vụ vừa tuyển,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.