BABY THƯỢNG HẢI - Trang 43

Đợi tới khi mọi người đã tản mác, tôi phát hiện thấy chiếc ghế

bành trống trơn, không thấy Thiên Thiên đâu. Madona cũng không
thấy. Hỏi anh Năm, anh ta nói cô ta và Dick đã bỏ đi, còn Thiên
Thiên vừa thấy nằm trên ghế.

Mark từ phòng vệ sinh chạy ra báo cho chúng tôi một tin cũng

không đến nỗi quá tồi tệ. Thiên Thiên ngã quỵ bên bồn cầu,
không thấy nôn mửa, cũng không thấy chảy máu. Hình như đang
đi vệ sinh, anh chợt lăn đùng ra ngủ. Mark giúp tôi đưa Thiên Thiên
xuống dưới đường, chặn xe tắc xi.

Mark đề nghị: “Để tôi đưa hai người về. Một mình cô xoay

không được đâu”. Tôi nhìn Thiên Thiên đang ngủ say. Anh rất gầy,
nhưng khi ngủ lại nặng như một con voi vậy.

Hai giờ sáng, tắc xi phóng như bay trên đường. Lướt qua ngoài

cửa xe là các cao ốc, cửa sổ, đèn nê-ông, biển quảng cáo, vài kẻ bộ
hành bước thấp bước cao. Trong cái thành phố như không bao giờ
chợp mắt này luôn có cái gì đó bí mật xảy ra, luôn có ai đó bí mật
xuất hiện. Mùi rượu và mùi nước hoa CK chốc chốc lại xộc vào
lồng ngực tôi. Đầu tôi trống rỗng. Người đàn ông bên cạnh tôi,
một người mất tri giác, một người câm lặng. Tuy không có âm thanh,
nhưng tôi vẫn cảm thấy cái bóng của người đi lại trên đường và ánh
nhìn lấp lóe của người đàn ông xa lạ trong bóng tối.

Chẳng mấy chốc, chiếc xe đã tới khu tôi ở. Mark và tôi hợp lực

bồng Thiên Thiên lên gác, vào tận trong phòng. Đặt Thiên Thiên
nằm trên giường, tôi đắp cho anh một tấm chăn. Mark chỉ vào
chiếc bàn làm việc, hỏi: “Đây là bàn làm việc của cô phải không?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.