BABY THƯỢNG HẢI - Trang 92

chết, càng khiến người ta khổ tâm hơn.

Tôi đẩy anh ra, mặc lại chiếc quần lót giắt trong túi quần của

anh, sửa sang lại chiếc váy. “Anh không cưỡng hiếp em. Không ai
có thể cưỡng hiếp em được. Không cần phải nói xin lỗi mãi như vậy.
Thật bất lịch sự”. Tôi hừm một cái với anh, “Em khóc là vì thấy
mình xấu xí. Khóc một chút sẽ dễ chịu hơn. Anh hiểu không?”.

“Không, em không hề xấu xí”, gương mặt Mark đầy vẻ nghiêm

túc vốn có của người Đức.

“Không phải”, tôi bật cười, “Ý em là cuối cùng cũng có một ngày

em sẽ chết nom thật gớm ghiếc. Vì em là một đứa con gái hư. Chúa
không thích những đứa con gái hư, mặc dù em rất yêu chính mình”.

Tôi cười, rồi lại khóc.

“Không, không, kẹo ngọt của anh. Em biết anh mê em đến

nhường nào. Thật đấy, Coco, càng ngày anh càng mê mẩn vì em”.
Trong đôi mắt anh là sự dịu dàng mênh mang. Dưới ánh đèn phòng
vệ sinh, sự dịu dàng đó lại biến thành nỗi buồn vô hạn. Chúng tôi
ôm ghì lấy nhau, dục vọng lại dâng lên.

Bắt đầu có người gõ cửa, xem ra có cô nào đó không thể nhịn

nổi. Tôi sợ toát cả người. Anh làm cử chỉ im lặng, trấn tĩnh hôn tôi.
Tiếng bước chân bên ngoài xa dần, tôi khẽ đẩy anh ra, “Chúng ta
không nên gặp nhau nữa”.

“Chúng ta sẽ còn gặp nhau. Thượng Hải rất nhỏ, em cũng biết

thế mà”.

Chúng tôi chạy vội vàng ra khỏi phòng vệ sinh. “Em về đây”, tôi

nói và chạy ra phía cửa. Anh muốn lái xe đưa tôi về, nhưng tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.