BẠC ÁO HÀO HOA - Trang 103

Ông Trưởng chi mỉm cười:

- Cô có biết tại sao cô được đưa về đây không?

- Thưa ông, không.

- Tại sao nhà cô lại đánh thùng thiếc báo động khi có quân đội quốc

gia đến?

- Chúng tôi không biết là quân đội quốc gia, vì chúng tôi đều ở trong

nhà.

- Nhưng tại sao cô lại báo động?

- Vì các nhà khác đều báo động. Chúng tôi sợ cướp nên phải báo động.

Ông Trưởng chi lại mỉm cười giọng hóm hỉnh:

- Nhưng tại sao quân đội gọi là “đồng chí”, cô mới chịu ra mở cửa?

- Không phải vì tiếng đồng chí, mà vì lời dọa bắn vào nhà. Chúng tôi ở

vào trường hợp bất khả kháng.

- Ai xúi dân làm báo động bằng mõ, thùng thiếc? Ai xúi các người?

- Không ai xúi cả. Hình như có dạo đó là lệnh chánh quyền địa

phương quốc gia, phòng khi có cướp hoặc Việt Cộng xâm nhập thì báo
động.

- Nhưng lệnh đó chỉ sử dụng ở chợ, chớ không phải là ở thôn quê.

Lan đã lấy lại sự bình tĩnh:

- Lệnh không hề nói rõ là chỉ áp dụng đặc biệt ở chợ mà thôi. Vả lại ở

thôn quê, chúng tôi, nếu có cướp hoặc bị Việt Cộng xâm nhập, chúng tôi
phải làm thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.