BẠC LIÊU XƯA - Trang 121

Đối với người chết, họ theo phong tục hỏa táng. Việc hôn nhân của

người Miên khác với tục lệ của người Việt Nam, như khi cưới hỏi đàng trai
phải lo liệu tất cả nhứt là việc đãi ăn. Đàng trai phải đem đồ nấu nướng
sang đàng gái để lo tiệc tùng v.v… Mỗi năm người Miên còn có tục lệ hào
hứng và lý thú nhứt là ĐUA GHE NGO giữa các chùa. Lễ nầy thường được
tổ chức trong dịp lễ Đưa nước.

Về phương diện kịch nghệ, họ có hai loại hát :

- Dù kê (như cải lương của ta).

- Lô băm (lối hát cổ như hát bội).

Về bộ môn vũ, họ có những vũ điệu LÂM THOL và nhạc ngũ âm,

gọi nôm na là « đập bồn, đập bát », không kém kích động như nhạc ngày
nay.

Tóm lại, tỉnh Bạc Liêu có đủ trăm thức phong lưu, tao nhã từ dân

bản xứ đến những chủng tộc thiểu số đều lịch lãm trên địa hạt phong lưu.

MỘT VÀI CỔ TỤC CỦA ĐỒNG BÀO ĐỊA PHƯƠNG

Thời xưa, đất Bạc Liêu còn hoang vu, nhà thưa người ít, đồng bào

dân chúng bản xứ không được đông, phần nhiều là dân khắp miền đến sanh
cơ lập nghiệp, nhứt là người Triều Châu, nơi chân trời góc bể nào cũng có
mặt họ đến để khai thác công việc làm ăn sống chung với người địa
phương.

Thời ấy, sự giao thông trong vùng không có đường bộ như ngày

nay, mỗi lần trong thôn ấp muốn di chuyển từ làng nầy qua làng kia, thì
phải đi bằng xuồng ghe, hoặc cỡi ngựa băng đồng, chớ không có xe cộ, sự
di chuyển thời ấy là cả một vấn đề khó khăn, mỗi khi trong gia đình có
người bịnh hoạn, hoặc quan, hôn, tang, tế, đến cho thân nhân hay phải mất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.