Na Na kinh hỉ trợn to mắt, mím môi, cánh môi thập phần no đủ, núm
đồng tiền nho nhỏ làm cho cô luôn luôn mang lại cảm giác đang cười, thật
đáng yêu.
Na Na không giống cô gái đương thời mà cho rằng, mùa xuân khí hậu
khô ráo, không cần bôi son dưỡng môi nên có chút khô tróc, nhìn qua có
chút lôi thôi lếch thếch, lại làm cho Niếp Duy Bình muốn đui mù vì
tình……
Trong lòng ngứa ngáy, muốn đi bôi trơn làm bóng hai cánh môi mềm
mại kia, làm cho chúng nó trở nên hồng nhuận ướt át nộn nộn giống như cả
người cô……
Na Na hoàn toàn đắm chìm trong vui sướng, không có chú ý tới gã đàn
ông bên người có điểm không thích hợp, cúi đầu một góc chín mươi độ để
cảm ơn.
“Bác sĩ Niếp, thật sự thật sự cám ơn anh!” Na Na vui sướng đến mức nói
năng lộn xộn, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng đến mê người,“Thật may có
anh ở đây, nếu không có anh khẳng khái giúp đỡ…… Tôi cùng tiểu Viễn
thật không biết làm sao bây giờ……”
Con thỏ nhỏ kia cảm động đến nước mắt lưng tròng, cảm giác sung
sướng thật lớn khiến Niếp Duy Bình cảm thấy kiêu ngạo thỏa mãn cực độ.
Niếp Duy Bình lơ đễnh khoát tay chặn lại, cằm nâng lên, lạnh nhạt mở
miệng nói: “Không có gì, một chút việc nhỏ thôi! Về sau nếu gặp khó khăn
liền tìm tôi, đừng không biết xấu hổ mà phiền toái ‘Người khác’, có thể lại
đây tìm tôi!”
Niếp Duy Bình đây là trực tiếp không coi mình là người ngoài, móng
vuốt ma quỷ đã xuất ra, liền đem con thỏ nhỏ từng chút một vây bắt trong
lòng bàn tay……