BÁC SĨ CẦM THÚ - Trang 432

Na Viễn mất hứng quyệt quyệt miệng: “Cháu biết cô út không vui ~ đều

là chú không tốt, khi dễ cô út~”

Na Na cảm thấy đầu óc nóng như đun sôi nước vội đem bát thìa đi rửa

sạch, yết hầu như bị cái gì đó chặn lại làm cho cô một chữ cũng nói không
nên lời.

Đến mười giờ bác sĩ Niếp còn chưa có trở về, Na Na liền hiểu được ý tứ

của hắn.

Đứa nhỏ không chịu nổi đã sớm gật gù ngã trái ngã phải, ánh mắt mơ

màng được Na Na ôm trở về phòng ngủ.

Tiểu tử kia nằm ở trên giường miễn cưỡng trợn mắt, hàm hàm hồ hồ oán

giận: “Tại sao lại không ngủ giường lớn nha ~ không nên một người
ngủ……”

Na Na đôi mắt đỏ lên, cúi người hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của bé,

nhẹ giọng nỉ non nói: “Thực xin lỗi, tiểu Viễn…… Cô út vô dụng, chúng ta
vừa mới chuyển nhà, về sau…… lại ủy khuất cháu……”

Tiểu tử kia ngủ thật sự ngoan, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng bỉu môi,

khò khè phun ra một chút nước miếng.

Căn nhà to như vậy bởi vì thiếu một người mà trở nên trống rỗng, Na Na

ở bên cạnh bàn ăn ngồi hồi lâu, mới đưa đồ ăn lạnh như băng mang vào
phòng bếp đổ đi.

Kỳ thật sau khi hai người ở chung một chỗ bởi vì trong nhà có trẻ nhỏ,

Niếp Duy Bình đã sửa lại lịch công tác của hai người, cố ý chỉnh thời gian
lệch với lịch của cô để tránh cho cả hai đồng thời trực ca đêm không có
người chiếu cố tiểu Viễn. Na Na không phải lần đầu tiên một mình ở nhà
nhưng cho tới bây giờ cũng không có khổ sở giống như thế này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.