BÁC SĨ CẦM THÚ - Trang 532

Niếp Duy Bình đầu cũng không nâng, tiếp tục nói: “Dao số hai.”

Niếp Duy Bình cẩn thận cắt bỏ một số tế bào đã hoại tử xung quanh, sau

đó ngẩng đầu thản nhiên trả lời: “Tôi không sao.”

Lại tiếp tục cúi xuống hết sức chăm chú, thời gian trôi thật sự quá mau,

Niếp Duy Bình đã nhìn thấy gần hết cái đinh, còn lại là phần đầu nhọn sắc
bén, quấn quanh là mấy mạch máu, vách mạch tiếp xúc thời gian dài với dị
vật trở nên rất mỏng, không thể chịu được một chút va chạm.

Niếp Duy An vẫn đứng ở bên cạnh nhìn chằm chằm giải phẫu, lúc này

cũng không phải do thiếu tự tin nhưng nhìn hắn vẫn giơ cái nhíp mà không
nhúc nhích thật lâu, nhịn không được hỏi: “Làm sao vậy?”

Niếp Duy Bình lầm bầm lầu bầu: “Từ chỗ này tiến vào khẳng định sẽ

tổn thương tổ chức não, có khả năng sau khi tỉnh lại sẽ mất năng lực về
ngôn ngữ, nhưng từ góc độ này lại có khả năng làm tổn thương động mạch
chủ…… nó đã cuốn lấy thật chặt không có biện pháp tách ra.”

Niếp Duy An nhíu mày, lo lắng hỏi: “Vậy phải làm sao bây giờ?”

Niếp Duy Bình ngẩng đầu nhìn cô, trong ánh mắt tràn đầy mờ mịt, cẩn

thận suy tư hồi lâu như hạ quyết tâm bình tĩnh nói: “Tôi muốn nghỉ chút!”

Niếp Duy An kinh ngạc mở trừng mắt: “Nhưng…… Bệnh nhân hôn mê

lâu như vậy, trái tim cực kỳ yếu ớt, căn bản không chịu nổi……”

Niếp Duy Bình lạnh giọng đánh gãy lời cô: “Vẫn phải làm…… Chỉ có

thể để tim ngừng đập, máu sẽ lưu thông chậm lại, như vậy mới có thể giảm
thiểu khả năng vỡ động mạch, bằng không dù tôi có làm thế nào cũng
không thể cứu được cậu ấy!”

Niếp Duy An bất an đem tầm mắt hướng về Niếp Phụ Phong, Niếp Phụ

Phong lão thần ngồi ở chỗ đó, thấy vậy liền nhẹ nhàng gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.