BÁC SĨ CẦM THÚ - Trang 75

Chống đỡ đã muốn chết mới có thể làm trưởng hộ lý, bằng không cả đời

đều chỉ là hộ lý nhỏ nhoi vì bệnh nhân mà chạy chân!

Trương Vi Đống thật sự là đứng nói chuyện không thắt lưng đau(nói dối

mà không đổi sắc), tuổi đã nhiều còn lừa dối cô gái nhỏ người ta, thật
không biết xấu hổ!

Na Na bị Trương Vi Đống nói hai ba câu khoa trương mà có chút lâng

lâng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, mang chút ngượng ngùng nói: “Trương
chủ nhiệm ngài quá khen…… Đây vốn chính là việc cháu phải làm !”

Lời này nói làm cho Niếp Duy Bình suy nghĩ không thôi, ngón trỏ gõ gõ

mặt bàn, không kiên nhẫn mở miệng nói: “Được rồi, liền định như vậy?
Thời gian không còn sớm, kiểm tra phòng xong còn có giải phẫu!”

La Hưng Lập đã sớm không kiên nhẫn, lập tức đứng lên cầm bệnh án đi

ra ngoài: “Đi nhanh đi! Một chút việc nhỏ thôi mà cũng lâu như vậy, mấy
người bên gây mê lại oán giận !”

La Hưng Lập vừa đi, trong văn phòng bác sĩ cùng hộ lý cũng đều tan.

Lưu Mân bình tĩnh đem Na Na túm đi, đến tận phòng thuốc, mở cửa rồi

đóng lại ngay, xoa thắt lưng bắt đầu giáo huấn cô.

Na Na hai đầu gối khép lại, hai tay đặt ở trên đùi, thành thành thật thật

ngồi ở trên ghế nhỏ nghe huấn.

Lưu Mân nhìn cái bộ dáng vô tội vô hại của cô liền tức khí đến muốn

đánh cho tỉnh ra, nhưng đối mặt với cặp mắt tròn tròn ngập nước tràn đầy lo
sợ nghi hoặc, muốn căng cổ họng nghiêm khắc răn dạy liền nói không nên
lời.

Lưu Mân không có cách nào đành thở dài, chỉ tiếc rèn sắt không thành

thép vỗ vỗ lưng cô: “Na na, em như thế nào lại không có điểm thông minh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.