BÁC SĨ ZHIVAGO - Trang 122

- Mệt thật, nhưng em vẫn cảm thấy sung sướng. Còn anh thì sao?
- Anh cũng thế. Anh rất hài lòng. Nhưng thôi, chuyện ấy để sau.
Đặc biệt Komarovski cũng được mời tới dự liên hoan với đám thanh niên,
coi như một ngoại lệ. Đến cuối bữa, hắn muốn nói là hắn sẽ trở nên côi cút
sau khi đôi bạn trẻ của hắn ra đi, Moskva sẽ trở thành sa mạc Sahara,
nhưng hắn lại xúc động tới mức sụt sịt nghẹn ngào, nên phải nhắc lại cả câu
nói vừa bị ngắt quãng vì xúc động ấy. Hắn xin hai vợ chồng Pasa cho phép
hắn được thư từ với họ và tới thăm họ ở Yuratin, là nơi họ sẽ sống, nếu hắn
không chịu đựng nổi sự xa cách.
- Chuyện ấy hoàn toàn là vô ích - Lara trả lời không chút nể nang. - Và nói
chung, hết thảy những cái đó chẳng để làm gì cả nào thư từ, sa mạc Sahara,
và các thứ tương tự. Còn về việc tới thăm chúng tôi, xin ông chớ nghĩ đến
làm gì. Nhờ trời, ông chẳng đến nỗi bị sứt mẻ vì phải xa cách chúng tôi,
chúng tôi đâu có được là người quý hoá, hiếm hoi đến thế, phải không anh
Pasa? Rồi ông sẽ tìm được người thay thế cho đôi bạn trẻ của ông thôi…
Đoạn quên phắt nàng nói với ai và nói về chuyện gì, Lara sực nhớ ra một
cái gì đó, vội đứng dậy đi xuống bếp. Nàng tháo rời các bộ phận của chiếc
cối xay thịt và nhét chúng và hòm đựng bát đĩa, lấy cỏ khô chèn vào cho
chặt. Suýt nữa thì nàng bị một cái dằm ở đầu mép hòm đâm vào tay.
Mải làm công việc đó, nàng không nhớ gì đến đám khách, không để ý đến
tiếng trò chuyện của họ. Bỗng có tiếng lao xao ầm ĩ ở bên kia vách khiến
nàng sực nhớ đến họ. Lúc ấy nàng nghĩ rằng những kẻ say rượu bao giờ
cũng cố làm bộ ta say rồi đây và càng say thì họ càng sắm vai kịch một
cách vụng về và trơ trẽn hơn.
Chợt có thứ tiếng động đặc biệt, khác hẳn, từ ngoài cửa sổ vọng vào làm
cho Lara phải chú ý. Nàng bèn vén rèm, ló đầu ra.
Dưới sân, có một con ngựa bị tròng dây ở chân, đang nhảy khập khà khập
khiễng. Không biết ngựa của ai. Chắc là ngựa lạc. Trời đã sáng hẳn, nhưng
còn lâu mới tới lúc mặt trời mọc. Thành phố vẫn ngủ say như chết, chìm
trong bầu không khí mát dịu màu tim tím của ban mai. Lara nhắm mắt lại.
Chỉ có Chúa mới biết tiếng vó sắt đặc biệt, độc nhất vô nhị kia đang đưa
nàng đi tới phương trời xa xôi nào, tới một miền quê kỳ diệu nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.