lại làm ầm lên, bắt cô cậu phải đi.
Yuri và Tonia luồn ra phía sau tấm màn che, chỗ khung cửa sổ lõm vào, để
xem ngoài trời thế nào. Lúc họ bước ra, hai mảnh tấm màn tuyn vướng vào
quần áo họ. Thứ vải màn nhẹ và dễ mắc, vướng theo Tonia mấy bước, trông
như chiếc khăn choàng mỏng của cô dâu. Ai nấy cười rộ lên. Chưa ai nói
gì, song mọi người trong phòng lúc này đều có liên tưởng như vậy Yuri
nhìn quanh và thấy đúng những gì lúc nãy, trước chàng, Lara đã thấy. Tiếng
động do xe trượt tuyết của họ phát ra ồn ào đến mức phi tự nhiên, và cứ
vang vọng quá lâu dưới những hàng cây bị tuyết phủ ở trong vườn và ngoài
phố.
Những cửa sổ có ánh sáng bên trong chiếu ra qua lớp tuyết bám trên mặt
kính, giống như những hộp trang sức đựng toàn loại ngọc tôpát màu khói.
Bên trong các cửa sổ ấy là sinh hoạt ấm cũng, thiêng liêng của Moskva, với
những cây thông ngày lễ sáng nhấp nháy, có khách khứa tụ họp nhau, mang
mặt nạ, vui đùa như điên và chơi trò ú tim, tìm vòng.
Bỗng Yuri chợt nghĩ rằng Blok chính là hiện tượng Lễ Giáng sinh trong
mọi lĩnh vực của đời sống nước Nga, trong sinh hoạt của thành phố phía
Bắc (4) và trong văn chương hiện đại dưới bầu trời đầy sao của đường phố
thời nay và quanh cây nến sáng trưng ở phòng khách của thế kỷ này. Yuri
cho rằng khỏi cần bất cứ bài báo nào về Blok, mà chỉ nên vẽ cảnh sùng
kính các vị pháp sư theo kiểu người Nga, tương tự các bức hoạ của người
Hà Lan, có băng tuyết, lũ thó sói và cánh rừng thông âm u.
Xe chạy trên đường Camecghe, Yuri chú ý đến hốc mắt đen giữa đám tuyết
bao phủ một cửa sổ. Ánh lửa của cây nến rọi qua hốc mắt ấy, chiếu xuống
đường phố như một ánh mắt có ý thức tựa hồ ngọn lửa dõi theo khách qua
lại để rình bắt ai vậy "Cây nến cháy sáng trên bàn. Cây nến cháy sáng"… -
Yuri thầm thì đoạn mở đầu một cái gì mơ hồ, chưa thành hình, với hy vọng
phần tiếp theo sẽ tự nó đến một cách thoải mái, khỏi gượng ép. Nhưng nó
không đến.
Chú thích:
(1) A. A. Blok (1880 - 1921), nhà thơ Nga nổi tiếng.
(2) Ngụ ý Petersburg và Moskva.