BACH DA HANH - Trang 132

“Hung thủ liệu có phải là chúng nó không nhỉ?” Eriko thì thào

hỏi.

“Không biết nữa.” Yukiho đáp.

“Trường của bọn ấy chắc là be bét lắm nhỉ?” Eriko nhăn mày

nói, “Nếu là tớ, tuyệt đối không bao giờ vào cái loại trường ấy.”

“Nhưng mà cũng có một số người có thể do bất đắc dĩ.”

Yukiho nói.

“Vậy sao?”

“Kiểu như vì hoàn cảnh gia đình chẳng hạn.”

“Chuyện này thì tớ hiểu được.” Eriko ậm ờ gật đầu, nhìn tay

Yukiho mỉm cười. Cái túi nhỏ đựng đồ lặt vặt cô nhìn thấy lúc đến
nhà Yukiho mấy hôm trước đã may gần xong. “Sắp hoàn thành rồi
nhỉ.”

“Ừ, chỉ cần trang trí nốt bước cuối cùng nữa là xong.”

“Nhưng chữ viết tắt là RK.” Eriko nhìn chữ thêu trên túi,

“Karasawa Yukiho thì phải thêu là YK chứ.”

“Đúng thế, nhưng mà, đây là món quà tớ tặng cho mẹ, mẹ tớ

tên là Reiko.”

“À, ra vậy. Ừm, cậu có hiếu quá.” Eriko nhìn những ngón tay

đang khéo léo đưa mũi kim của Yukiho nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.