BACH DA HANH - Trang 177

Yuko còn chưa cất tiếng, nhân viên phục vụ đã đi tới. “À, tôi

không dùng gì đâu.” Cậu nói với nhân viên phục vụ. Nhưng Yuko
lại nói, “Gọi thứ gì đi, chị muốn nói chuyện ở đây.”

Giọng diệu gấp gáp của cô ta làm Tomohiko thấy hơi khó hiểu.

“Vậy thì, cà phê đá.” Cậu nói với nhân viên phục vụ.

Yuko vươn tay cầm cốc Campari Soda còn hai phần ba lên

uống một ngụm lớn, sau đó thở hắt ra một tiếng. “Ở trường bao giờ
thì nghỉ học?”

“Đến hết tuần này.” Tomohiko trả lời.

“Nghỉ hè có đi làm thêm không?”

“Làm thêm... ý chị là công việc làm thêm bình thường à?”

Nghe Tomohiko nói vậy, khóe miệng Yuko hơi nhếch lên.

“Đúng rồi, còn phải hỏi nữa à?”

“Giờ vẫn chưa có ý định ấy, mệt chết đi được, lại chẳng kiếm

được mấy.”

“Ừ.” Yuko lấy trong cái xắc tay trắng ra bao Mild Seven, rút

một điếu nhưng chỉ kẹp trên đầu ngón tay, cũng không châm lửa.
Tomohiko cảm thấy cô ta dường như rất lo lắng. Cà phê đá được
mang lên, Tomohiko uống một hơi hết nửa cốc. Cậu thấy khát khô
cả cổ.

“Này, sao không lên phòng?” Cậu thấp giọng hỏi, “Bình

thường chị toàn lên thẳng phòng mà.”

Yuko châm thuốc, hút liền mấy hơi, sau đó dụi điếu thuốc mới

hút chưa đầy một xen ti mét vào cái gạt tàn thủy tinh. “Có chút vấn
đề.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.