BACH DA HANH - Trang 654

1

Mưa tháng Chín còn dai dẳng hơn cả mùa mưa dầm. Dự báo

thời tiết nói về đêm mưa sẽ tạnh, nhưng màn mưa lâm thâm như bụi
phấn vẫn bao bọc lấy cả con phố.

Kurihara Noriko đi vào con phố buôn bán phía trước ga

Nerima Nishi-Ikebukuro, đường đi dọc theo mặt tiền các cửa hàng
có mái che, từ nhà ga đến khu căn hộ mất khoảng mười phút đi bộ.

Đi qua hàng đồ điện, trong cửa hàng đang bật bài “Say Yes”

của Chage và Aska. Nghe nói bài hát này là ca khúc chủ đề của một
bộ phim truyền hình đang rất được ưa thích, đĩa CD cũng theo đó
mà bán rất chạy. Noriko giờ mới nhớ ra, đồng nghiệp của cô nói
hôm nay hình như là tập cuối cùng. Cô gần như không xem phim
truyền hình.

Ra khỏi phố mua bán là không có gì che mưa nữa. Noriko đành

lấy chiếc khăn tay ca rô hai màu xám và xanh lam ra che lên đầu, rảo
bước thật nhanh. Ngay phía trước có một cửa hàng tiện lợi, cô bèn
bước vào đó mua đậu phụ và hành. Vốn cô cũng định mua cả một
cái ô trong suốt nữa, nhưng nhìn giá tiền xong liền dẹp luôn ý nghĩ
ấy khỏi đầu.

Căn hộ của cô nằm bên cạnh tuyến đường sắt Nishi-Ikebukuro.

Căn hộ hai phòng một sảnh, tiền thuê tám mươi nghìn yên một
tháng. Một người ở thì hơi rộng, nhưng lúc đầu đi tìm phòng, cô vốn
định ở chung với một người nữa. Trên thực tế, người đàn ông ấy
cũng từng ngủ lại mấy lần, nhưng chỉ dừng lại ở đó. Sau “mấy lần
ấy, cô lại chỉ có một mình, căn hộ rộng rãi trở nên dư thừa. Nhưng
cô chẳng còn tâm sức đâu mà chuyển nhà nữa, bèn cứ thế ở tiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.