BACH DA HANH - Trang 668

mức độ nguy hiểm của một cái ngáp trong những trường hợp như
thế này.

Yasuharu chậm rãi lên tiếng.

“Ngày ký hợp đồng ủy quyền với công ty Slo obia đã trễ mất

hai tuần so với cuộc họp lần trước đề ra. Chuyện này là như thế
nào?” Anh ta ngẩng đầu lên khỏi đống tài liệu, nhìn người thuyết
trình, mắt kính gọng kim loại sáng lên lấp lóa.

“Chúng tôi mất chút thời gian để kiểm tra hình thái xuất

khẩu.” Lên tiếng trả lời không phải người đang thuyết trình, mà là
người đàn ông vóc dáng nhỏ bé ngồi phía trước. Giọng anh ta đã hơi
lạc đi.

“Không phải định xuất khẩu dưới dạng nguyên liệu bột hay

sao? Giống như xuất khẩu đi Châu Âu ấy.”

“Vâng, có điều cách nhìn của hai bên về việc xử lý nguyên liệu

bột như thế nào lại hơi khác nhau.”

“Sao tôi không nghe nói nhỉ? Đã trình báo cáo lên cho tôi

chưa?” Yasuharu mở tập hồ sơ của mình ra. Thành viên hội đồng
quản trị mang theo cả tập hồ sơ đi họp như anh ta thế này rất ít. Trên
thực tế, theo Kazunari được biết, chỉ có mình Yasuharu làm vậy.

Người đàn ông nhỏ thó lo lắng thấp giọng trao đổi cùng người

ngồi cạnh và người đang phát biểu, rồi hướng về phía ủy viên
thường vụ hội đồng quản trị.

“Chúng tôi sẽ lập tức trình báo cáo về vấn đề này.”

“Hãy đưa lên ngay lập tức.” Ánh mắt Yasuharu lại quay về với

tập hồ sơ. “Về Mibaron thì tôi đã hiểu rồi, nhưng còn thuốc kháng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.