BACH DA HANH - Trang 734

của Dược phẩm Shinozuka, chắc chắn chẳng còn tâm sức đâu mà lo
chuyện tái hôn của người cháu.

Khi ngụm brandy thứ hai chảy xuống cổ họng, điện thoại đổ

chuông. Kazunari đứng yên tại chỗ, không cầm ống nghe lên. Chiếc
máy fax nối liền với điện thoại nhả ra một tờ giấy trắng.

Kazunari đến ga Shinosaka vào lúc gần giữa trưa. Ngay phút

đầu tiên đặt chân lên sân ga, anh ta lập tức cảm nhận được sự khác
biệt về nhiệt độ và độ ẩm. Đã qua trung tuần tháng Chín, nhưng mồ
hôi vẫn túa ra nhớp nháp. Kazunari giờ mới nhớ ra, đợt nắng gắt
cuối thu ở Osaka xưa nay vẫn rất ghê gớm.

Anh ta xuống bậc thang sân ga, đi qua cửa soát vé. Lối ra nhà

ga nằm ngay trước mặt, bến xe tắc xi ở phía đối diện. Anh ta hướng
về phía đó, thầm nghĩ cứ đến nhà tang lễ trước rồi tính sau.

Đúng lúc này, có người gọi, “Anh Shinozuka”, là giọng phụ nữ.

Anh ta vội dừng bước, đảo mắt nhìn xung quanh. Một cô gái chừng
hai bốn hai lăm chạy bước nhỏ đến gần. Cô mặc bộ vest màu lam
sẫm, bên trong là áo phông, mái tóc dài buộc thành đuôi ngựa.

“Cảm ơn anh đã đi cả chặng đường dài đến đây, thật vất vả

quá.” Vừa dừng trước mặt anh ta, cô liền lịch sự cúi chào, mái tóc
đung đưa qua lại hệt như cái đuôi ngựa.

Kazunari từng gặp cô gái này, cô là nhân viên cửa hàng đồ

hiệu ở Nam Aoyama của Karasawa Yukiho.

“À, cô là...”

“Tôi họ Hamamoto.” Cô lại cúi đầu lần nữa, đưa danh thiếp ra,

bên trên in hàng chữ Hamamoto Natsumi.

“Cô đến đón tôi à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.