BẠCH MÃ HOÀNG TỬ, CHÀNG Ở ĐÂU? - Trang 10

thúc định nghĩa của mình bằng một cái tặc lưỡi. Một cái tặc lưỡi khiêm tốn
thôi nhưng rất thỏa mãn, kín đáo thôi nhưng dứt khoát. Vả lại cũng chẳng
có mấy ai tìm hiểu thêm làm gì.

Léa làm việc tại nhà; thời gian của cô được dùng vào việc phát tán những

lời đùa cợt, nhưng cứ nhìn lối sống vương giả của cô, tôi tự nhủ rằng chắc
hẳn cô rất tinh thông trong lĩnh vực của mình. Lĩnh vực tin học, chứ không
phải lĩnh vực phát tán những lời đùa cợt.

Tôi nhận thấy cô ngày càng ít gặp gỡ những người bạn không có địa chỉ

email, với cái cớ là như thế thì khó giữ liên lạc hơn.

Trên thực tế, cô cũng ngày càng ít gặp gỡ những người bạn có địa chỉ

email, bởi cứ gửi mãi thư điện tử cho nhau hàng tuần ròng rã thì cuối cùng
họ cũng chẳng còn mấy chuyện để kể với nhau nữa. Tôi thoát được quy luật
này vì tôi là một phần trong cuộc sống thường nhật của cô, tới mức cô chưa
thể thay thế những cuộc hàn huyên dông dài của chúng tôi bằng một cái
máy.

Cứ mãi kết nối với cái máy vi tính của mình, rốt cuộc cô cũng ghi vào đó

mọi thứ quan trọng rồi lãng quên ngay lập tức. Vả lại, tôi thấy trí nhớ của cô
đang bắt đầu suy giảm. Khi chúng tôi tám chuyện và tôi nhắc lại những sự
kiện đã qua trong đời cô, cô có vẻ như vừa mới khám phá ra chúng. Từ ít
lâu nay, cô gọi tôi là ổ cứng của cô. Năm ngoái, căn hộ cô ở bị lụt, cái điện
thoại Palm của cô bị hư hại còn máy vi tính của cô thì hỏng nặng, cô đã vừa
khóc nức nở vừa gọi cho tôi để thổ lộ rằng tôi là cô bạn gái duy nhất mà cô
nhớ số điện thoại và rằng đời cô thế là đi tong.

Rồi gã nhân viên Hot Line sửa được cái máy vi tính còn cô thì lấy lại

được đời mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.