BẠCH MÃ HOÀNG TỬ, CHÀNG Ở ĐÂU? - Trang 146

- Có lẽ anh ta đang vạch cả đống graffitis lên khắp khu chung cư này,

Julien cười khẩy.

- Đúng là gã ngốc, Sibylle, bạn gái mới của cậu ấy, phì cười. Tôi thì tôi

thích hội họa hiện đại. Còn hơn tất cả những gì thuộc trường phái hậu hiện
đại. Thể loại tối giản.

Léa làm bộ ngước mắt nhìn trời chán ngán, Julien nhìn cô với vẻ hơi

bàng hoàng, nhưng tôi động viên Sibylle tiếp tục vì trong lúc cô ta đắm
mình trong mớ bút vẽ với những giải thích siêu thực thì sẽ chẳng có ai nghĩ
tới chuyện xem giờ. Càng không phải Ambre vì cô còn đang mê mải đùa
vui với anh chàng Igor của mình. Cô ngồi trên đùi anh ta, tôi nhìn anh ta gõ
trống lên đùi cô, chính xác hơn là lên chiếc quần dài hiệu Joseph bằng sợi
tổng hợp màu hạt dẻ mà tôi cho cô mượn, cảnh tượng thật nực cười hết sức.

22h. Tôi ra đứng cửa sổ, một vài chiếc ô tô lao vụt qua, tôi gọi lại cho

anh ta. Lần này phải để lại tin nhắn mới được.

- Em đây, đã mười giờ rồi và các khách mời của em đều đói meo cả, em

muốn biết anh còn ở xa không. Được rồi, bọn em đi ăn đây... Em hy vọng
mọi chuyện ổn.

Hai tiếng sau, chẳng thấy Thomas, chẳng thấy em gái anh ta cũng chẳng

thấy cú điện thoại nào, chẳng thấy gì hết.

Sau thủ tục cần thiết: đám phụ nữ thì xuống bếp nói chuyện yêu đương

còn đám đàn ông thì ra phòng khách nói chuyện tình dục, tôi phải nhìn
thẳng vào sự thật: anh ta sẽ không tới.

- Cậu có muốn tớ ở lại không? Léa hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.