BẠCH NHẬT HUYÊN TIÊU - Trang 107

Bạch Nhật Huyên thực không có khí chất, vẫn oán giận Quý Hạo Nhiên
ném bóng khiến cô đánh không được. Thì ra, cô chỉ là nhìn người con trai
này thành anh. Thói quen của cô, trước khi ngủ nói chuyện với búp bê công
chúa, nói những chuyện đã xảy ra trong ngày hôm nay, sau đó ôm chú chó
bông lớn trong ngực, nặng nề ngủ. Mỗi ngày buổi sáng tỉnh lại, không nhìn
thấy được ánh mắt dịu dàng của anh mà là khuôn mặt mập mạp không hề
thay đổi của chú chó bông kia.

An Như Nguyệt quay về Mỹ bởi vì Tổng bộ của Bạch thị tại nước Mỹ tiếp
nhận một vụ làm ăn quan trọng muốn bà trở về chủ trì. Bà đã ở trong nước
hơn bốn năm, nhìn Bạch Nhật Huyên khôi phục vẻ sáng sủa như ngày xưa,
bà đã có thể yên tâm quay về công tác.

Năm thứ năm Bạch Nhật Tiêu sang nước ngoài, anh vẫn trước sau như một
tặng quà cho cô, muốn nói cho cô biết, tâm của anh thủy chung vẫn không
thay đổi. Anh biết An Như Nguyệt đã quay về Mỹ, thực lo lắng cô ở trong
nước một mình trong khu biệt thự trống rỗng kia cảm thấy cô đơn, cho nên
thường mời Quý Hạo Nhiên mỗi tuần phải đến nhà thăm hỏi, và tốt nhất là
phải mang theo Từ Khả Hân. Anh vẫn thường gọi điện thoại về nhà, nhưng
người tiếp điện thoại đã đổi thành quản gia. Mỗi lần chỉ đơn giản hỏi cô dạo
này có ổn không. Biết cô ngoại trừ cơn đau hàng tháng và bệnh khi mùa
xuân đến, hết thảy đều tốt cả, anh yên tâm.

Công ty Chứng khoán nổi tiếng Oulton [3] ở Manhattan mời anh làm đại
diện của trường học đến thực tập. Khi đi ngang qua một cửa hàng trang sức
rất thịnh hành, quảng cáo tạo hình dây chuyền theo ý muốn trong cửa hàng
đã hấp dẫn anh.

“Muốn làm tên người yêu lên dây chuyền để nơi gần chính mình nhất hả?”
Người bán hàng của cửa hàng chuyên nghiệp nói.

Anh không chút do dự viết xuống giấy chữ ‘xiao’ cùng ‘xuan’, giao cho
người bán hàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.