BẠCH NHẬT HUYÊN TIÊU - Trang 68

“Mẹ, con là con gái của mẹ đúng không, anh hai chỉ là đang gạt con đúng
không?” Cô ngẩng đầu, nước mắt lưng trong nhìn biểu tình khó hiểu của An
Như Nguyệt, năn nỉ bà đừng không muốn tiếp nhận cô nữa.

“Con đương nhiên là con gái mẹ. Anh hai con nói với con cái gì mà để con
khóc thành cái dạng này?” An Như Nguyệt vỗ vỗ lưng cô, mềm nhẹ trấn an
cảm xúc đang kích động của cô. Lời muốn hỏi Bạch Nhật Tiêu còn chưa
đến miệng, Bạch Vĩ Minh cũng đã bắt đầu nổi lửa giận, khuôn mặt ầm trầm,
ngăn bà trước.

Bạch Vĩ Minh âm lệ nhìn anh, “Anh theo tôi vào thư phòng!!” Ông hiện tại
nhất định hận không thể một chưởng mà đánh chết anh. Ông lúc nào cũng
đề phòng, lại còn bị nó làm ra nhiều chuyện như thế này!

“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” An Như Nguyệt nhìn biểu tình quái dị táo bạo
của hai người, tâm tình ngày càng bất an.

“Mẹ đang hỏi ông, ông tính nói sao?” Bạch Nhật Tiêu cũng không sợ hãi uy
nghiêm của ông, anh cũng không muốn vào thư phòng. Tất ca sự tình đều
phải giải quyết, vì ai cũng tốt!

An Như Nguyệt nghi ngờ nhìn con, bộ dáng của nó, hình như là đã biết cái
gì, tiện đà chuyển hướng tới Bạch Vĩ Minh, “Ông xã, con đang muốn nói
cái gì với anh vậy?” Có lẽ sau khi biết sự thật, bà sẽ hối hận vì đã khát vọng
như vậy mà nhìn ông, hỏi ông chân tướng.

“Không có việc gì.” Bạch Vĩ Minh còn muốn giấu diếm. Ông muốn giữ An
Như Nguyệt lại, giữ tôn nghiêm cùng danh dự của Bạch thị, không thể để
chuyện cũ kia phá hủy hết thảy việc kinh doanh ông đã khổ tâm bao năm.

Bạch Nhật Tiêu chán ghét nhìn biểu tình quẫn bách vì cật lực giấu diếm của
ông, “Ông cho là ông không nói, hai người sẽ không biết sao?” Lời nói anh
mau lẹ, thần sắc nghiêm nghị, đưa Bạch Vĩ Minh vào thế phải nói cho rõ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.