đựng một người khác! Thế như nước với lửa, chết không liên quan, vẫn
giương nanh múa vuốt lẫn nhau để bức đối phương.
An Như Nguyệt không thể tin nhìn Bạch Vĩ Minh, người đàn ông này
không phản bác, tức là đã thừa nhận những lời nói của Bạch Nhật Tiêu?
“Rốt cuộc là đã có chuyện gì? Vì sao Huyên Huyên không phải là con gái
của tôi?!!” Bà phẫn nộ, khổ sở, thậm chí đã có thất vọng xuyên thấu người
bà! Người đàn ông trong ngoài không đồng nhất này, chính là chồng mình
hay sao?!
“Như Nguyệt, em hãy nghe anh nói…” Bạch Vĩ Minh mang vẻ hổ thẹn tới
gần An Như Nguyệt, lại bị An Như Nguyệt đẩy mạnh ra.
“Tiêu nhi, con nói!” An Như Nguyệt nói với Bạch Nhật Tiêu, bà không có
biện pháp làm cho Bạch Nhật Tiêu gặp chuyện không may thật, nhưng một
người đàn ông lừa chính mình hai mươi năm, còn cái gì đáng tin để nói
không?!
Mười lăm năm trước, Bạch Nhật Tiêu vốn hẳn là có được một người em
gái, An Như Nguyệt cũng quả thật mang thai đứa trẻ này, nhưng nó lại
không có duyên phận để tới với cuộc sống. Hết thảy, đều là bởi cuộc tình
ngoài giá thú của Bạch Vĩ Minh.
Trước khi kết hôn, Bạch Vĩ Minh cũng có kết giao một đối tượng. Nhưng là
vì cứu vớt Bạch thị đương hấp hối khi ấy, ông ta bắt đầu theo đuổi con gái
thiên kim An Như Nguyệt, đoạt được cái gọi là kết hợp bởi lợi ích, kết hôn
cùng bà. Nhưng ông ta ở bên ngoài vẫn thường xuyên lui tới với tình nhân
cũ, thậm chí còn mua bất động sản ở ngoài, kim ốc tàng kiều! Lén An Như
Nguyệt ở bên ngoài bao dưỡng tình nhân, ông ta dùng hết thủ đoạn giấu
diếm chuyện này, nhưng trước mặt người bên ngoài vẫn cùng An Như
Nguyệt sắm vai hai nhân vật vợ chồng rất ân ái.