BẠCH NHẬT HUYÊN TIÊU - Trang 74

thành như vậy, nhưng là anh không có lý do không thể làm như vậy. Anh
không muốn mẹ mình bị lừa dối vĩnh viễn, đi theo một người đàn ông luôn
cho mình đã đúng. Anh cũng muốn thay đổi mối quan hệ cùng cô, ít nhất
như vậy anh có thể nhìn thấy hy vọng.

Anh ngồi thụp xuống, cầm hai tay run run của cô chà xát, mơ hồ có thể nhìn
thấy được nước mắt đang chảy xuống, “Huyên Huyên.” Anh gọi cô, cô là
báu vật vô giá của anh, nhưng giờ đây tự tay anh lại đẩy cô đến con đường
đầy đau khổ.

“Em muốn ở một mình.” Cô đứng dậy rời đi, không nhìn thấy sự yêu
thương của anh nữa. Cô bây giờ, không có dư thừa khí lực nhận tình yêu
này, cũng không thể băn khoăn đến được.

Cả hai mẹ con không có một chút giống nhau, nhưng trong thời điểm tức
giận khổ sở lại cùng tuyệt thực tự hại chính mình. Một ngày ba bữa, mang
vào như thế nào thì mang ra như thế ấy, cửa lớn không ra cửa sau không
đến, nhốt chính bản thân mình trong phòng, gần như ngây dại, trống rỗng
trầm mặc.

Bạch Vĩ Minh còn muốn duy trì hôn nhân này, mặc kệ ông ta đối với bà có
cảm tình hay không cũng không thể ly hôn với An Như Nguyệt. Tập đoàn
tài chính An Cư là chỗ dựa của Tập đoàn Bạch thị. Đã không có Hoàng
Đình quốc tế, trụ cột An Cư này phải giữ lại, mà An Như Nguyệt lại thương
ông ta, đây là lợi thế duy nhất.

Ông đem thức ăn mang vào phòng. Có lẽ là áy náy, ông nhìn An Như
Nguyệt tinh thần hao tồn, ra vẻ có chút đau lòng. Dù sao sớm chiều cùng
nhau mười mấy năm, một chút tình cảm cũng không có thì ông ta cùng súc
sinh có gì khác nhau! “Như Nguyệt”, ông nhẹ nhàng gọi bà, lại thấy bà bi
phẫn xoay người, đưa lưng về phía mình cự tuyệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.