BẠCH NHẬT HUYÊN TIÊU - Trang 85

An Như Nguyệt cùng Bạch Vĩ Minh theo sát chạy tới, mờ mịt cùng kích
động nhìn con quỳ trên mặt đất, điên cuồng khóc, âm thanh thê lương xơ
xác. Bọn họ không rõ, nhưng khi hỏi Bạch Nhật Tiêu lại không nhận được
câu trả lời.

Bác sĩ trong phòng giải phẫu đã cấp cứu vài giờ, một túi máu cũng đã đưa
vào bên trong. An Như Nguyệt đã muốn cố không được, tuyệt vọng, đi qua
đi lại bên ngoài phòng phẫu thuận, miệng không ngừng cầu nguyện.

Bạch Vĩ Minh tựa hồ xem đã hiểu được, biểu tình lạnh ngắt. Cái gì cũng
không cần hỏi, tựa như cũng không chờ mong cái gì. Có lẽ người trong
phòng phẫu thuật kia không hề tỉnh lại mới có thể khiến ông ta yên tâm.

Ban đêm tối đen, thê lương dị thường, dài lâu tàn nhẫn, cố ý khiến cho
người đương chờ đợi cơ hồ như không thể nhìn thấy hy vọng, ẩn giấu bình
minh từ một nơi bí mật nào đó, chậm chạp không chịu đưa cô đến.

“Bác sĩ, con gái của tôi thế nào rồi?” Nhìn bác sĩ từ trong phòng giải phẫu
đi ra, An Như Nguyệt lo lắng bắt lấy áo khóa nhăn nhúm của ông, không
đợi ông thảo khẩu trang xuống, xử lý găng tay đầy máu.

“Bệnh nhân đã không còn trong tình trạng nguy hiểm, nhưng cô ấy vừa mới
bị xâm phạm, thời điểm thanh tỉnh cảm xúc sẽ rất kích động, xin hãy cố
gắng không kích thích cô bé để tránh việc vỡ miệng vết thương.”

“Bị xâm phạm”, ba chữ này như búa tạ đánh mạnh vào tâm trí của họ, khiến
cho tất cả, trong nhất thời đều hiểu được nguyên nhân của sự việc khôi hài
lần này.

An Như Nguyệt khiếp sợ nhìn về phía Bạch Nhật Tiêu, nổi giận với anh,
giáng một cái tát xuống khuôn mặt tuấn tú của anh, “Con bé là em gái của
con, con lại làm cái gì với nó, hả??” Hình ảnh phu nhân của bà, tại đây,
trong một khắc đã hoàn toàn sụp đổ. Không có hiền thục, không có dịu
dàng, chỉ có giận dữ cùng bi phẫn! “Bị xâm phạm! Hai đứa là anh em, anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.