BẠCH NHẬT HUYÊN TIÊU - Trang 97

nay về sau, tất cả váy dài trong tủ Bạch Nhật Huyên đều cất đi, chỉ mặc váy
ngắn.

Trong trường học không còn sự hộ giá hộ tống của anh, nam sinh quay
chung quanh cô bắt đầu nhiều hơn. Bọn họ viết thư tình, tìm cô muốn hẹn
hò. Nhưng cô vẫn luôn nhớ rằng anh đã nói, không hy vọng bên người cô
ngoài anh còn có người con trai khác. Cô rất tin, và vẫn còn nguyên niềm
tin đó.

Cô nghe nói Chung Thi  cũng đi Mỹ. Những lúc rảnh rỗi chợt nghĩ, bọn
họ có phải hay không sẽ gặp nhau ở đầu đường, sau đó như sự chờ mong
của mọi người, nắm tay nhau chân tình.

Cô không biết vì sao dạo gần đây, Quý Hạo Nhiên luôn kè kè bên người
mình giống hệt như anh vậy. Chẳng qua, cô lại phát hiện một sự kiện vô
cùng đáng giá khác, bởi vì chính cô tạo cơ hội cho Từ Khả Hân, tuy rằng,
Từ Khả Hân như một con vịt chết mạnh miệng, làm bộ như chẳng hề để ý
gì.

“Anh không có việc gì cứ chạy đến chỗ này, chẳng lẽ không thấy phiền toái
gì hả?!!” Từ Khả Hân xoa xoa thắt lưng đứng khóa trước mặt Quý Hạo
Nhiên, giống như muốn ăn tươi nuốt sống anh vậy.

Quý Hạo Nhiên coi thường liếc cô nàng một cái, thuận đà đứng thẳng
người, dáng vẻ cao lớn không thể phàn nàn cho vóc dáng tương đối thấp bé
kia, “Tiểu thư, tôi cũng không phải tới tìm cô, cô quan tâm nhiều như vậy
chẳng lẽ không thấy phiền toái sao?!!” Anh như sao chép lại, cùng với Từ
Khả Hân bé hạt tiêu này ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.

“Tốt nhất anh không phải tới tìm tôi, bằng không mỗi ngày sẽ ăn đến no
việc bị cửa sập vào mặt!!” Cô không cam lòng yếu thế, nhưng cũng khó nén
vị dấm chua (ghen tuông) nhè nhẹ trong ngôn ngữ, mà lời này Bạch Nhật
Huyên đều nghe được hết sức rõ ràng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.