Như thế nào giống như ảo giác.
Bạch Thắng: "Cái này đợi lát nữa nói sau, em tới đây trước đã."
Cúp điện thoại, Quý Nghiên như cũ có chút phản ứng không kịp.
Vui mừng tới quá đột ngột.
Cô trở tay không kịp.
Cô rất muốn quay đầu chạy thật nhanh đến Hoàng Triều, nhưng còn...
Hàm Mặc?
Quý Nghiên rối rắm nhìn về phía sông Tương Giang trước mắt, con
thuyền nhỏ vừa vặn cập bờ, tầm mắt lơ đãng thoáng nhìn, cả người Quý
Nghiên đột nhiên ngây người, không tự chủ được há to miệng.
Trên boong thuyền, Dương Hàm Mặc toàn thân tây trang cực kỳ ngay
ngắn, bước chân trầm ổn xuống thuyền, đi thẳng về phía Quý Nghiên.