BẠCH THIẾU GIA, CƯNG CHIỀU VỢ NHƯ MẠNG - Trang 1267

Mẫn Y Thần đứng dậy, đi thẳng về phía phòng ngủ. "Tôi không sao, cô

đi đi."

"Nhưng anh vừa mới ăn được một miếng, không ăn nữa sao? Dạ dày của

anh ..." Cô gái lo lắng đứng lên, muốn đuổi theo.

Mẫn Y Thần dừng một chút, vẫn không quay đầu, âm thanh lạnh như

băng từ bên môi tràn ra. "Không có liên quan gì đến cô."

Tất cả động tác của cô gái vì một câu này triệt để ngừng lại.

Vẻ mặt trong nháy mắt trở nên cứng ngắc.

Trong mắt lộ ra bị thương, làm cho người ta khó có thể bỏ qua.

Suy nghĩ Mộc Tây không ý thức bay xa, còn nhớ rõ lúc cô lần đầu tiên

nấu mì cho anh ăn, anh nhìn một đống gì đó trộn cùng một chỗ kia, có bánh
sủi cảo, chân giò hun khói, còn cả mì ăn liền... Ánh mắt ghét bỏ không nỡ
nhìn, lạnh lùng hỏi cô: "Đây là cho người ăn à?"

"Đương nhiên, Mộc công nương đặc biệt nấu, tuyệt đối có bảo đảm."

Mộc Tây vỗ bộ ngực nói: "Lão tử có thể làm cho anh ăn là phúc khí của
anh, anh đừng không biết quý trọng! Lại còn ghét bỏ, ghét bỏ cái gì? Nhanh
lên, không ăn thì không cho phép rời đi."

"Chỉ mong ăn xong em không cần giúp anh gọi xe cứu thương." Vẻ mặt

Mẫn Y Thần lạnh nhạt nói.

Nhưng nói xong vẫn ngoan ngoãn cầm đũa lên.

Mộc tây nói: "Miệng nhả không ra lời nói thật, chờ anh có ngày ngã vỡ

kính mắt đi. Nha, lão tử đã từng nấu qua nên rất tin tưởng tài nấu nướng
của mình?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.