BẠCH THIẾU GIA, CƯNG CHIỀU VỢ NHƯ MẠNG - Trang 138

Dù cô có ghét Quý Anh Bình và Quý Nhu đến thế nào, cô cũng không hề

muốn họ phải chết. Vậy mà dưới tình huống ngày hôm nay, cô đã lấy đi
tính mạng của mấy người hoàn toàn xa lạ.

Quý Nghiên chợt mở mắt ra, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán, cô

thở gấp bả vai và phần lưng đều truyền đến cảm giác đau rát, Quý Nghiên
nghiêng đầu, vừa vặn chống lại một đôi mắt chứa ý cười dịu dàng.

“đã tỉnh rồi à?”

Giọng nói mát lạnh của Bạch Thắng trước sau như một, giống như một

ly trà xanh tinh khiết, tản ra mùi thơm nhàn nhạt. Lại giống như một luồng
ánh sáng mặt trời, vào lúc cô đang tuyệt vọng và bất lực nhất đã lơ đãng mà
chiếu vào trong lòng cô.

Chóp mũi Quý Nghiên đột nhiên thấy cay cay.

Bạch Thắng nửa ngồi vào trên giường cô, đỡ thân thể của cô dậy, ôm cô

vào trong ngực, bàn tay hơi lạnh chạm nhẹ lên khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt
của cô, dịu dàng hỏi: “Có phải gặp ác mộng hay không?”

Quý Nghiên chôn mình trong ngực của anh, buồn buồn nói: “Ừm.”

Nhớ tới cảnh tượng kia, cô không nhịn được đưa tay túm chặt quần áo ở

bên hông Bạch Thắng, nhắm mắt lại, miệng đầy chua chát nói: “Em đã giết
bọn họ.”

cô kể lại thật chậm thật chậm! Bạch Thắng ôm cô, có thể cảm giác được

sự run rẩy rất nhỏ của cô. Đôi môi mỏng khẽ mở, giọng nói như gió xuân
ấm áp, êm ái mà an ủi cô. “Em làm rất tốt.”

Chỉ bốn chữ ngắn gọn, cũng đủ làm cho Quý Nghiên dâng trào tất cả

cảm xúc kích động ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.