BẠCH THIẾU GIA, CƯNG CHIỀU VỢ NHƯ MẠNG - Trang 187

Quý Nghiên thu hồi suy nghĩ, vội vã ngăn một học sinh đang qua đường,

hỏi: “Xin chào, đã làm phiền. Xin hỏi hôm nay ở đây có buổi diễn thuyết
của bác sĩ Dylan sao?”

“Đúng.”

“cô là muốn nói đến cậu nhóc Massachusetts người Trung Quốc sao, cậu

ta hiện đang ở lễ đường, nghe nói chỉ diễn thuyết có hai tiếng, bây giờ chắc
cũng đã sắp kết thúc rồi.”

Người nữ sinh có chút không kiên nhẫn, chỉ đơn giản dùng một chữ đuổi

cô đi. Vừa vặn bên cạnh lại có một người có tướng mạo tương đối tri thức
đi ngang qua, chắc hẳn là giáo viên, nghe được câu hỏi của Quý Nghiên
nên nhìn đồng hồ trên tay một chút, nhiệt tình trả lời.

Quý Nghiên cảm kích nói: “Cảm ơn.”

Thời gian quả thật cũng không còn sớm, ánh mắt Quý Nghiên liếc về

phía cổng chính trường học, trong lòng xẹt qua một tia phức tạp. không biết
có nên đi gặp anh hay không? Nhưng hai chân đã hiển nhiên đã phản ứng
nhanh hơn ý thức, khi Quý Nghiên xuất hiện bên ngoài lễ đường thì kết cục
đã định.

Trong vòng ba dặm bên ngoài lễ đường bị vây quanh không ít người,

đoán chừng là không thể chen vào được, cô còn chưa kịp đến gần, chỉ nghe
thấy trong đám người đột nhiên truyền đến một trận lao xao, sau đó “cổng”
người đông đúc liền được mở ra thành một con đường.

một người đàn ông anh tuấn bị năm sáu người vây quanh, chậm rãi đi ra.

một thân tây trang màu đen được may thủ công quý giá, tóc ngắn gọn gàng
mà đầy sức sống, trán đầy đặn, mày kiếm dày đậm càng làm tăng thêm mấy
phần anh khí. Ánh mắt không thâm thúy như Bạch Thắng mà là tinh khiết
hơn nhiều, nhưng thỉnh thoảng lại lóe lên sắc bén dễ dàng làm cho người ta
sinh ra cảm giác bị áp bức. Hơn nữa đường cong gương mặt anh tương đối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.