thành cái dạng mất dạy gì nữa đây! Con thấy, nên nói những chuyện này
cho cha nuôi, bảo cha nuôi giáo dục chị ấy cho tốt!"
"Đủ rồi." Vẫn không lên tiếng- Dương Chính Tùng đột nhiên mở miệng.
Dương Đình Đình sợ hết hồn, trong nháy mắt liền im lặng, vẻ mặt tràn
đầy uất ức.
Dương Chính Tùng trầm mặt nhìn Quý Nghiên, tối hôm qua Quý Nghiên
chạy nước rút cả đêm để hoàn thành bản thiết kế nên mệt mỏi vô cùng. Sắc
mặt cũng không tốt, Dương Chính Tùng hơi hạ giọng. "Nghiên Nghiên, có
phải Hàm Mặc ở với con không?"
Quý Nghiên sững sờ, gật đầu một cái.
Quý Nhu vừa nghe như vậy, vẻ mặt liền nhanh chóng thay đổi. Mạnh
Thiếu Tuyền còn tưởng rằng cô ta không thoải mái, quan tâm hỏi: "Sao
vậy?"
Tạ Tử Kỳ nói: "Hàm Mặc? Không phải Hàm Mặc ở Los Angeles sao?
Tại sao lại ở với Nghiên Nghiên? Đây là xảy ra chuyện gì?"
Mọi người đều im lặng.
Quý Nghiên thầm nghĩ, thì ra vẫn còn gạt Tạ Tử Kỳ! Cô đã nói, nếu như
Tạ Tử Kỳ biết chuyện Dương Hàm Mặc trở về nước mà anh lại không chịu
trở về nhà thì làm sao bà có thể lại an tĩnh như vậy.
"Chuyện này tối nay anh sẽ nói cho em sau." Dương Chính Tùng lại lần
nữa đưa ánh mắt nhìn Quý Nghiên."Nghiên Nghiên, cha nuôi muốn biết,
con nghĩ sao về Hàm Mặc?"
Nhắc tới chuyện này, Quý Nghiên liền đau đầu không dứt. Cô nói: "Là
bạn."