BẠCH VŨ MỘT THẠCH LĂNG - Trang 160

Sở Dự lập tức đứng lại, Lăng Thư Minh vốn một kiếm đưa tới, nghĩ đến

hắn sẽ tránh đi, ai ngờ người nọ giống như bị đểm huyệt bình thường không
nhúc nhích, chờ hắn thu thế lại vẫn là không kịp, kham kham xẹt qua vai
trái hắn, may mà có khôi giáp trên người, chưa từng bị thương.

“Sở tướng quân?”.

Lăng Thư Minh vẻ mặt khó hiểu, lại mang theo chút buồn bực hỏi.

Sở Dự chỉ thấy Lăng Thư Minh đột nhiên thay đổi sắc mặt, lại không

biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, vội vàng hỏi,“Ngươi xảy ra chuyện gì?”,
sao vừa rồi còn tươi cười, hiện tại liền nhíu mày?

Lăng Thư Minh buồn cười,“Ta là hỏi ngươi xảy ra chuyện gì, sao lại đột

nhiên dừng lại, cũng không tránh đi, ta thiếu chút nữa liền làm ngươi bị
thương.”.

Sở Dự lúc này mới cảm thấy vai trái đau đớn, tuy rằng kiếm không có

đâm qua da, nhưng mà lực dùng rất nặng.

“Lăng tướng quân, ta gần đây trong nhà có việc, khó tránh khỏi hoảng

hốt, mới vừa rồi nhớ tới đến một chuyện, cho nên…….” Hắn sợ Lăng Thư
Minh hoài nghi cái gì, nửa giả nửa thật đưa ra lí do.

“May mắn không phải ở chiến trường, đao kiếm không có mắt a.”.

Sở Dự vội hỏi,“Dạ, tướng quân giáo huấn phải.”.

Lăng Thư Minh vỗ vỗ bả vai hắn nói,“Hôm nay đa tạ ngươi chỉ điểm.

Đi, ta còn có nhiều chuyện của người Đột Quyết cần phải lãnh giáo
ngươi!”.

Sở Dự so với hắn cao hơn, lúc này bị hắn vỗ lên vai, hai má còn có thể

cảm nhận được khuôn mặt hắn đỏ bừng truyền đến từng trận nhiệt khí, nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.