BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 388

— Chào cô Gertrud Hackett!
— Chào ông Alan Pope!
— Cô muốn gặp tôi.
— Tôi muốn được biết ông trước khi dành cương vị cho ông. Cha tôi đã

giao cho tôi làm quản lý mặc dầu tôi không muốn. Tôi không muốn nói là
tôi có “quản xiếc” được gì không. Tôi có một lối sống khác.

— Lối sống nào?
— Học tập, du lịch. Tôi muốn được tự do, ông hiểu chứ?
— Tôi hiểu
— Tôi không đồng tình với cha tôi lắm. Ông chỉ thích tiền, những giá trị

của ông không phải là của tôi. Năm 18 tuổi tôi đã rời nhà ra ở tự lập. Tôi từ
bờ biển Xanh Da Trời tới

— Tốt chứ.
— Tôi đã có một cuộc gặp gỡ hấp dẫn.
— Tôi cũng thế
— Ông thấy đấy, chắc tôi có đôi chút bất công đối với cha tôi. Lẽ ra tôi

phải quan tâm hơn đến hãng của ông. Trong khi nhường lại quyền cho ông,
tôi hơi tiếc là chưa ngó qua một tý.

— Điều đó sẽ làm cô thú vị à?
— Tôi không biết được gì nhiều lắm đâu?
— Cô có thể đánh máy được chứ?
— Hơi chút thôi.
— Cô có nhận thử một chút không?
— Tôi rất muốn.
— Vậy xin mời cô ngồi vào bàn máy. Tôi sẽ đọc cho cô đánh một bức

thư. Nếu thấy bằng lòng thì tôi sẽ nhận cô vào làm thư ký tập sự.

Terry đứng dậy, tiến đến một chiếc bàn nhỏ trên có một chiếc máy

I.B.M, nàng ngồi xuống, đặt một tờ giấy vào trục.

— Tôi đã sẵn sàng.
Alan nói với một giọng thản nhiên:
— Bắt đầu nhé.
Anh đọc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.