Jack và tôi vẽ một cửa thang máy màu bạc thật to. Phía bên trái cửa,
chúng tôi vẽ các nút bấm “Lên” và “Xuống”, còn phía trên thì vẽ một bảng
với các số tầng từ một tới sáu. Số “ba” được vẽ chiếu sáng. Chúng tôi sống
trong ngôi nhà trệt - chỉ có một tầng - nên tôi đã thực hiện việc tưởng tượng
ra sáu tầng. Nhìn lại, không hiểu sao tôi không vẽ tám hay chín tầng? Nếu
tôi là người mơ ước lớn, sao thang máy của tôi lại dừng ở tầng ba? Không
hiểu nổi. Có thể đó là một dấu hiệu của sự cân bằng giữa mơ ước và thực
tiễn trong cuộc đời tôi.
Do khả năng mỹ thuật có hạn, tôi nghĩ tốt nhất là vẽ mọi thứ theo kiểu
hình học cơ bản. Tôi vẽ một tàu hỏa tiễn đơn giản với cánh vây. Tôi vẽ
chiếc gương của nàng Bạch Tuyết với dòng chữ: “Xin nhớ, nếu tôi nói với
bạn rằng bạn là người đẹp nhất, thì tức là tôi nói dối!”
Trên trần, Jack và tôi viết dòng chữ “Tôi đang bị mắc kẹt trên gác xép!”
Chúng tôi viết các chữ ngược chiều, để tạo cảm giác như chúng tôi đang bị
cầm tù trên đó và đang cào cấu, gào la kêu cứu.
Vì tôi thích chơi cờ vua, Tammy đã vẽ những quân cờ (chị là người duy
nhất trong chúng tôi có năng khiếu vẽ). Trong khi chị vẽ những quân cờ, tôi
vẽ một chiếc tàu ngầm đang bí mật lặn trong nước, bên dưới chiếc giường