18. Lucy, tôi đã về
Một ngày ấm áp hồi mới cuới, tôi tản bộ tới Carnegie Mellon, còn Jai ở
nhà. Tôi còn nhớ hôm ấy, bởi cái ngày đặc biệt đó đã thành nổi tiếng trong
nhà chúng tôi là "Ngày Jai Ðạt Thành Tích Một Người Lái, Hai xe Đâm
Nhau.”
Chiếc minivan ở trong gara còn chiếc Volkswagen mui trần của tôi thì ở
trên lối vào. Jai lái chiếc minivan ra mà không thấy chiếc xe kia đậu trên
đuờng. Kết quả: tiếng kêu răng rắc đến liền sau đó, boom, bam!
Những gì xảy ra tiếp theo chỉ chứng tỏ là tại thời điểm đó, tất cả chúng
ta đều đang sống trong một kiểu chuyện I Love Lucy
[27]
. Suốt ngày hôm
đó, Jai bận tâm xem sẽ phải giải thích như thế nào về mọi việc khi chồng về
nhà.
Cô nghĩ tốt nhất là tạo khung cảnh thật hoàn hảo để tiết lộ cái tin không
vui đó. Cô đã đưa cả hai xe vào gara, rồi đóng cửa lại. Cô ngọt ngào hơn
bình thường khi tôi về tới nhà, hỏi tôi đủ thứ về ngày làm việc. Cô bật nhạc
nhẹ. Cô nấu món ăn tôi ưa thích. Cô mặc một chiếc áo khoác mỏng. Cô làm
mọi thứ tốt nhất để thành người vợ hoàn hảo, đáng yêu.
Cuối bữa ăn tối tuyệt diệu, cô nói: “Randy, em có điều cần nói với anh.
Em đã đâm một xe vào chiếc xe kia.” Tôi hỏi cô việc đã xảy ra như thế nào.
Tôi bảo cô mô tả những chỗ hỏng. Cô bảo chiếc xe mui trần bị hỏng nặng
nhất, nhưng cả hai vẫn chạy tốt. “Anh có muốn ra gara xem chúng?” - cô
hỏi.
“Không” - tôi nói. - “Đợi ăn tối xong đã.” cô ngạc nhiên. Tôi không
giận, cũng chẳng mấy bận tâm. Ngay sau đó cô đã hiểu, phản ứng rất chừng
mực của tôi bắt nguồn từ cách tôi đã được dạy dỗ.
Sau bữa tối, chúng tôi ra xem xe. Tôi chỉ nhún vai, và tôi có thể thấy,
với Jai, một ngày với đầy lo âu đã tan biến. “Sáng mai,” - cô hứa. - “Em sẽ