BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 10

Ngón cái Tuyết Y Hầu nhẹ nhàng vuốt ve bụng ngón trỏ, một lát mới nói,

“Ta cho ngươi một cơ hội nữa, đoán đúng bây giờ ta muốn làm gì nhất, ta
chừa cho ngươi một con đường sống, bằng không, ta sẽ giết ngươi, phơi
thây ngoài đồng hoang, làm cơm cho chó dữ.”

Thân thể Phùng Cổ Đạo khẽ run lên, suy tư một lúc lâu, cuối cùng ngẩng

đầu, cắn răng nói, “Hầu gia bây giờ muốn giết ta nhất.”

Nếu như trong tay Tuyết Y Hầu có kiếm, nói không chừng thực sự sẽ

xông tới. Thế nhưng trong tay y không có kiếm, hiện tại đi tìm cũng quá
phiền phức, cho nên y chỉ chậm rãi xoay người, ngồi trở lại trên tháp,
“Ngươi nói ta hẳn là nên thỏa mãn nguyện vọng của mình, giết ngươi thì
tốt? Hay là coi như ngươi đoán đúng, buông tha ngươi mới tốt?”

“Đương nhiên là buông tha ta rồi.” Phùng Cổ Đạo đáp đến lẽ thẳng khí

hùng.

Tuyết Y Hầu nhìn ngọc ban chỉ trên tay mình, “Lý do.”

Phùng Cổ Đạo cười làm lành nói, “Tốt xấu cũng dùng được chút chút.”

“Nga, tỷ như?”

“Những nơi Minh Tôn ẩn thân, ta đều biết cả. Vô luận muốn giết muốn

bắt, chỉ cần một câu nói của Hầu gia thôi.”

Tuyết Y Hầu hỏi, “Phùng Cổ Đạo, ngươi vốn là thân tín đắc lực của

Minh Tôn, vì sao lại phản bội hắn?”

“Tổ tiên ta vốn là thư hương truyền đời, nhưng trên đường gặp phải

cường đạo nên gia cảnh khốn đốn. Gia nhập Ma giáo, trợ Trụ vi ngược chỉ
là bất đắc dĩ. Tổ huấn đặt tại đầu giường, ta hàng đêm phụng đọc (cung
kính đọc). Trung quân, phụng hiếu, hành đức, tự luật (tự ép mình làm theo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.