BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 11

quy tắc), ta không dám quên, và cũng không thể quên. Nếu không có Hầu
gia…”

Tuyết Y Hầu lạnh lùng ngắt lời, “Ta chỉ muốn nghe lời nói thật.”

“Ta muốn làm quan!” Phùng Cổ Đạo xoay chuyển rất nhanh.

“Được, ta hứa cho ngươi một chức quan ngũ phẩm.” Tuyết Y Hầu cũng

đáp rất sảng khoái, “Nhưng, ngươi phải giúp ta bắt giữ Minh Tôn.”

Phùng Cổ Đạo suy nghĩ một chút bèn nói, “Vậy còn Ám Tôn?”

Minh Tôn trong tối, Ám Tôn ngoài sáng, bắt Ám Tôn so với bắt Minh

Tôn dễ hơn nhiều.

“Tạm thời không động tới hắn.”

Phùng Cổ Đạo cẩn cẩn dực dực nói, “Hầu gia có thể cho ta biết, vì sao

phải bắt sống Minh Tôn hay không?”

Khóe miệng Tuyết Y Hầu nổi lên một tia cười khẽ, “Đáp án này, bản hầu

sẽ chờ ngươi tới nói.”

Phùng Cổ Đạo: “…” Vậy hắn một chút cũng không muốn biết.

NHỊ

Phùng Cổ Đạo: Người hướng chỗ cao đi, nước hướng chỗ thấp chảy

Mở ra địa đồ, Phùng Cổ Đạo đại bút vung lên vung lên vung lên lại vung

lên, vòng mười bảy mười tám vòng.

Tuyết Y Hầu lặng lẽ nhìn hắn, “Ngươi muốn bắt bản hầu tìm tám năm

mười năm sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.