BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 134

“Kỳ thực lúc ta mở kho lúa, cũng đã làm ra dự định xấu nhất. Vì vậy ta

sớm quay về kinh, một mặt là muốn chủ động nhận tội, có thể được xử nhẹ.
Về mặt khác cũng là sợ liên lụy ân sư.” Lương Hữu Chí nói, “Mà ân sư từ
lâu đã nghe tin tức, trước khi ta đến kinh đã liên lạc các vị đại thần trong
triều giúp ta liên danh cầu tình. Đáng tiếc việc này rơi vào tai Sử thái sư. Sử
thái sư sợ việc lén mở kho lúa, cứu tế nạn dân sẽ liên lụy tới Sử Diệu
Quang, thể hiện sự do dự và ngu ngốc vô năng của hắn, uy hiếp ân sư nếu
dám cầu tình cho ta, sẽ liên hợp các đại thần khác phủ quyết dự án cải cách
mà người đang muốn thỉnh thánh thượng chuẩn. Dự án đó chính là tâm
huyết cả đời của ân sư, ta làm sao có thể vì tai ương của một mình mình,
mà liên lụy đến tâm huyết hơn mười năm của ân sư?”

Lương phu nhân lúng ta lúng túng nói, “Nhưng vì sao…”

“Ân sư vì bảo toàn ta, liền thương nghị với thái sư, lấy tội mở kho lúa

của ta tấu thành công mở kho lúa của Sử Diệu Quang. Cứ như vậy, ta tự
nhiên thoát thân. Nhưng ân sư nhìn ra thái sư có ý đem ta diệt cỏ tận gốc,
liền tìm một nguyên do, cách chức xét xử ta, để ta rời xa nơi thị phi đó.
Việc này vốn đều thuận lợi, nhưng ngươi lại hết lần này tới lần khác chạy
đến cướp tù…” Hắn lắc đầu thở dài, “Ân sư đành phải giả vờ xăm chữ tội
lên sau cổ ngươi. Kỳ thực là làm để thái sư xem. Chỉ tiếc, dù vậy thái sư
vẫn không buông tha ta.”

Lương phu nhân hiển nhiên bị cố sự quanh co này chấn động, hồi lâu

mới nói, “Vậy sao ngươi không sớm cho ta biết?”

“Lúc đó chúng ta tùy thời đều có thể bị bắt, ngươi xưa nay lanh mồm

lanh miệng, lỡ như đem việc này nói thẳng ra, tuy thái sư không thể làm gì
ân sư, nhưng cũng sẽ đâm ngang.”

Lương phu nhân trong lòng khó chịu, nhưng không phản bác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.