BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 135

Tiết Linh Bích nói, “Theo ta thấy, Sử thái sư nếu như đuổi tận giết tuyệt

như vậy, nhất định còn có nguyên nhân khác đúng không?” Y nhìn về phía
xấp giấy mà Lương Hữu Chí ôm trong lòng.

Tay Lương Hữu Chí khẽ xiết chặt lại.

Lương phu nhân cảm giác bầu không khí giữa hai người biến hóa vi diệu,

bước chân chậm rãi nhích tới gần Lương Hữu Chí.

Tiết Linh Bích mâu sắc càng lúc càng lãnh lệ.

Lương Hữu Chí thở ra một hơi, tự thỏa hiệp tự bất đắc dĩ nói, “Kỳ thực,

đây là sổ sách khi xưa ta mở kho lúa cứu trợ thiên tai. Sử Diệu Quang tuy
muốn nhận công trạng, nhưng lại không có sổ sách này. Sử thái sư từng đòi
ân sư, nhưng đều bị ân sư đuổi về. Ân sư từng nói, sổ sách này chính là
chứng cứ chứng minh tội Sử Diệu Quang chiếm công lao của người khác.
Người bảo ta giữ bên mình, đây là để phòng vạn nhất.”

Tiết Linh Bích nói, “Nếu chuyện Sử Diệu Quang ép buộc tranh công cho

mình bị lộ ra, Cố tướng cũng khó thoát tội.”

Lương Hữu Chí kiên định nói, “Ta giữ lại phần sổ sách này là vì để Sử

thái sư sợ ném chuột vỡ bình, tuyệt đối không dám có ý hại ân sư.”

Tiết Linh Bích bỗng nhiên cười nói, “Nếu Sử thái sư và Cố tướng đều bị

liên tụy, ai là người được lợi cuối cùng?”

Con mắt Lương Hữu Chí nhất thời trừng tròn xoe, khiếp sợ nhìn y.

Chuôi kiếm trong tay Lương phu nhân càng nắm càng chặt.

Phùng Cổ Đạo mồ hôi đầm đìa chạy tới, “Hầu gia, mang hết củi gỗ ra

rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.