BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 138

Phùng Cổ Đạo nhìn bóng lưng tràn ngập niềm tin và hy vọng của Lương

thị phu phụ, cảm thán nói, “Hầu gia lại làm một chuyện tốt.”

“Lại?” Tiết Linh Bích tự tiếu phi tiếu.

“Hầu gia còn cứu ba cái mạng nhỏ của chúng ta.”

“Phải không?” Tiết Linh Bích quay đầu lại nhìn hắn.

Phùng Cổ Đạo cảm thấy ánh mắt y có gì đó khác lạ, nhưng suy xét thật

lâu cũng không suy xét ra được nguyên cớ nào, đành phải bồi cười, “Đương
nhiên. Nếu không nhờ Hầu gia võ công cái thế, đại sát tứ phương, chỉ sợ ta
và Lương phu nhân bọn họ đều phải chôn thân trong biển lửa rồi.”

“Ngươi và Lương phu nhân?” Tiết Linh Bích không hiểu sao lại thấy

những lời này có chút chói tai.

Phùng Cổ Đạo vội vã sửa lời, “Ta cùng với Lương thị phu phụ.”

Tiết Linh Bích cười lạnh, “Tự mình đa tình. Chỉ sợ dù ngươi muốn chết

cùng bọn họ, bọn họ còn chê ngươi dư thừa.”

Phùng Cổ Đạo liên mồm đáp lại, “Đương nhiên đương nhiên. Cái mạng

này của ta là lưu lại cho Hầu gia, sao có thể tùy tiện để ngưởi khác mơ ước
chứ!”

“Rảnh rỗi ba hoa, không bằng lên đường.” Tiết Linh Bích trong tay

chống quải trượng mà Phùng Cổ Đạo vừa mới tìm tới cho y, chậm rãi xoay
người.

“Hầu gia.” Phùng Cổ Đạo nhìn động tác chậm chạp của y, trong lòng

sinh ra một tia không nỡ, “Có cần ta cõng ngươi không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.