BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 139

Sau nửa canh giờ, Phùng Cổ Đạo từ dưới đáy lòng hung hăng mắng

nhiếc bản thân đã nhất thời nhẹ dạ nhanh mồm.

“Nhanh thêm chút nữa.” Mặc dù ở trên lưng hắn, Tiết Linh Bích vẫn

thẳng lưng, “Chúng ta phải gấp rút đến Tỏa Hoàng trấn trước khi trời tối.”

Phùng Cổ Đạo đau khổ nói, “Hầu gia, ngựa cũng cần nghỉ ngơi.”

“May mà bản hầu cưỡi không phải là ngựa.”

“…”

Tiết Linh Bích: Tầng tầng lớp lớp, mê mê mang mang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.