BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 246

Tiết Linh Bích nhìn bóng lưng khom khom của hắn, lặng lẽ vòng qua,

dùng hai chân đi đến phủ đệ của mình.

“Hầu gia?” Phùng Cổ Đạo đứng lên, đuổi theo sau y.

Tiết Linh Bích đi tới trước cửa đột nhiên dừng bước, quay đầu lại nhìn

hắn, “Ngươi nói, ngươi sẽ chết như thế nào?”

Phùng Cổ Đạo mục trừng khẩu ngốc mà nhìn y.

Tiết Linh Bích khom lưng nhặt lên áo khoác lẻ loi rơi trên mặt đất, một

lần nữa buộc lại lên người, sau đó thi thi nhiên nhiên trở về phòng.

Phùng Cổ Đạo nhắm mắt đuổi theo sát phía sau.

.

Tiết Linh Bích trở lại phòng mình, Tông Vô Ngôn đã dẫn đại phu chờ

trước cửa.

Chờ Tiết Linh Bích nằm lên giường, đại phu lập tức như bay mà vọt tới

bên cạnh y, bắt đầu thoa các thứ kỳ kỳ quái quái gì đó lên vết thương.

Nhìn dáng dấp như lâm đại địch của mỗi người bọn họ, Phùng Cổ Đạo

rốt cuộc hiểu được vì sao Tiết Linh Bích nói, “Ta bị thương, ngươi vì sao
một chút cũng không nôn nóng”, so với những gia phó được huấn luyện kỹ
càng trong phủ đệ, bản thân mình thật là kém quá xa. Vô luận là tâm, hay là
thể hiện.

Đại phu thoa dược xong, lại có nha hoàn đưa lên canh giải rượu, ngồi

bên giường đút cho y từng ngụm.

Chờ những người này đều lui ra, đã là chuyện nửa canh giờ sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.