BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 331

“Không hiểu, nhưng thích nghe.” Phùng Cổ Đạo nói, “Từ khúc dễ nhớ có

thể khiến người ta vui vẻ thoải mái, quên hết sủng nhục.”

Tiết Linh Bích nói, “Như vậy cũng coi như biết sơ.”

Phùng Cổ Đạo nói, “Hầu gia hiểu?”

“Cũng biết sơ.” Tiết Linh Bích khóe mắt thấy được một mạt thân ảnh vừa

vào, sắc mặt nhất thời lạnh xuống.

Phùng Cổ Đạo theo ánh mắt của y nhìn lại, thấy được một nhóm công tử

lòe loẹt tiền hô hậu ủng đi vào.

“Hầu gia nhận thức?”

“Sử Diệu Quang?”

Phùng Cổ Đạo không khỏi nhìn thêm vài lần, “Với dung mạo của hắn, rất

khó tưởng tượng hắn có một tỷ tỷ làm quý phi.”

Tiết Linh Bích nói, “Tỷ tỷ hắn với hắn là cùng cha khác mẹ.”

“Thì ra là thế.”

Vị trí bọn họ ngồi tuy khuất, nhưng hai người như vậy vô luận ngồi ở nơi

nào cũng đủ đế khiến người ta chú mục.

Ánh mắt của Sử Diệu Quang quét sang bên này, liền không thể dời đi,

vội vã kêu gọi những người bên cạnh, đi tới bên này.

“Tham kiếm Hầu gia.” Hắn mang vẻ mặt kinh hỉ, “Không ngờ có thể gặp

Hầu gia ở nơi này, thực sự là nhân sinh hà xử bất tương phùng*.”

*(nhân sinh hà xử bất tương phùng: ý nói người với người biệt ly luôn sẽ

có cơ hội gặp lại, gần giống với câu ‘trái đất tròn’)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.