BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 336

Sử Diệu Quang và đám bằng hữu của hắn đã khuất sau đầu cuối tại cầu

thang lầu hai.

Ngón tay Phùng Cổ Đạo nhẹ nhàng vuốt ve cái chén, liên tục uống từng

ngụm, thản nhiên thưởng thức thiếu nữ thanh xuân nghe nhạc khởi vũ trong
đường.

Tiết Linh Bích thì nghiêng đầu nhìn hắn.

Đột nhiên, trên lầu truyền ra một tiếng thét chói tai.

Ngay sau đó là một loạt tiếng bước chân lỗn loạn, liên tục có người hô

to, “Giết người, giết người…”

Phùng Cổ Đạo nhìn vài cẩm y thanh niên từ trên thang lầu ngã nhào

xuống, nhíu mày nói, “Hầu gia có thấy bọn họ trông rất quen mắt không?”

Tiết Linh Bích nói, “Bằng hữu của Sử Diệu Quang.”

Phùng Cổ Đạo nói, “Chẳng lẽ Sử Diệu Quang đã xảy ra chuyện?” Trong

giọng nói có chút hả hê.

Tiết Linh Bích híp mắt lại, đứng dậy nhìn sang lầu hai, “Có cao thủ.”

Phùng Cổ Đạo theo đứng lên nói, “Đã như vậy, chúng ta trở về trước đi.”

Lúc này Xuân Ý phường một mảnh hỗn độn, vô số khách nhân từ trong

phòng gian bao sương lao ra, y quan bất chỉnh mà nhào ra ngoài cửa. Nữ tử
thét chói tai trốn vào hậu viện lầu một.

Phùng Cổ Đạo thấy bước chân Tiết Linh Bích không dịch chuyển, đành

phải đứng đó, nói, “E rằng trải qua chuyện này, Xuân Ý phường tổn thất
thảm trọng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.