BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 361

Tiết Linh Bích khẽ nhếch khóe miệng, “Phùng Cổ Đạo, ngươi đang sợ

cái gì?”

“Sợ?” Phùng Cổ Đạo trong lòng run một cái, “Sao Hầu gia lại nói vậy?”

“Không có gì.” Tiết Linh Bích đạm nhiên nói, “Chỉ là thấy ai đó trốn trốn

tránh tránh ấp a ấp úng quá mức vất vả, nhịn không được hỏi một chút
thôi.”

Phùng Cổ Đạo nhãn châu đảo một cái, liền biết y hiểu lệch sang ý khác,

nhưng cũng không phản bác, chỉ cắm đầu đi ở phía trước.

Tiết Linh Bích lại chậm rì rì theo sát.

Mắt thấy đã càng lúc càng gần tới phòng, tim Phùng Cổ Đạo đập càng

lúc càng gấp, với sự nhạy bén của Tiết Linh Bích, chưa hẳn không ngửi ra
được vị đạo trong phòng. Hắn dừng lại ngay trước bậc thang, xoay người
cởi ra áo khoác, tự mình phủ thêm cho Tiết Linh Bích.

Tiết Linh Bích vẫn đứng đó không nhúc nhích, tùy ý hắn chỉnh lý.

“Hầu gia, thời gian không còn sớm, không bằng ngươi nghỉ ngơi sớm

một chút.” Phùng Cổ Đạo buông tay, chân thoáng lui về phía sau.

Tiết Linh Bích khẽ cười nói, “Hảo.”

Phùng Cổ Đạo thấy y đứng tại chỗ bất động, nhịn không được hỏi, “Hầu

gia?”

“Phùng Cổ Đạo.” Tiết Linh Bích đột nhiên nói, “Ta nghe được hôm nay

ngươi tại Xuân Ý phường nói muốn bắt Kỷ Vô Địch, để Viên Ngạo Sách
không chiến mà hàng.”

Phùng Cổ Đạo khẽ giật mình, không khỏi hồi tưởng lại hôm nay mình có

nói lời nào không nên nói hay không, nhưng nhìn kỹ sắc mặt của y, lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.