BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 465

“Tìm ai?” Chưởng quỹ đánh giá hắn.

“Tuyết Y Hầu.”

Chưởng quỹ bỗng nhiên bừng tỉnh nói, “Ngươi chính là…”

“Ta chính là thanh niên trông có vài phần hèn mọn lại có vài phần hào

phóng kia.” Phùng Cổ Đạo thay hắn nói tiếp.

Chưởng quỹ ngẩn ngơ, “Ngươi là Phùng Cổ Đạo sao?”

Lần này đến phiên Phùng Cổ Đạo ngẩn ngơ, “Là ta.”

(cái này thành ra bạn Minh tự kỷ =)))

“Vậy theo ta lên lầu.” Chưởng quỹ xoay người đi lên trên.

Phùng Cổ Đạo sờ sờ mũi, theo ở phía sau.

Tam Vị lâu có ba tầng, đi tới lầu hai còn có thể mơ hồ nghe được một ít

tiếng đàm tiếu, tới lầu ba, bốn phía u tĩnh chỉ còn lại tiếng bước chân của
chưởng quỹ và hắn.

“Phùng công tử cứ đi tiếp.” Chưởng quỹ cúi cúi người, đang muốn đi tới

bao sương, ngẩng đầu đã thấy cửa bao sương mở ra, Tiết Linh Bích chậm
rãi từ bên trong đi tới.

“Hầu gia, Phùng công tử…”

“Lui xuống đi.” Tiết Linh Bích đạm nhiên nói.

Chưởng quỹ thức thời mà khom người cáo lui.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.