BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 577

Cảm động cái gì?! Hắn nên càng thêm cố sức bóp chết tên đó.

Bàn tay đặt bên hông Kỷ Vô Địch tiếp tục cố sức.

Hoa Tượng và Mạc Cư lần đầu tiên được gặp Kỷ Vô Địch hiển nhiên đã

được mở mang tầm mắt, bất quá sự ngạc nhiên của bọn họ chỉ là tạm thời,
bởi vì ánh mắt cảnh cáo của Viên Ngạo Sách bắn qua rất đúng lúc.

Mạc Cư giả vờ khụ một tiếng, rốt cuộc khụ cho tới khi bầu không khí

quỷ dị ban nãy tan hết, mới đưa chủ đề quay lại quỹ đạo, “Không biết bạch
đạo chuẩn bị đòi giải thích như thế nào?”

Kỷ Vô Địch nhún vai nói, “Chuyện này từ xưa tới nay đâu có ý tưởng gì

mới. Không quá ba dạng —— Bồi thường, nhận lỗi, nghiêm phạt không
tha.”

Sắc mặt Viên Ngạo Sách chợt lạnh xuống, “Nghiêm phạt không tha?”

Phùng Cổ Đạo cười lạnh, “Bồi thường?” Xem ra tà tâm của bạch đạo đối

với miếng bánh lớn Giang Nam vẫn chưa chết a.

Mạc Cư không có lời nào tiện lặp lại, đành phải tiếp, “Nhận lỗi?”

“Kỳ thực nhận lỗi cũng không sao.” Phùng Cổ Đạo nói, “Nếu như nhận

lỗi có thể giải quyết vấn đề, không ngại nói thêm vài lần cũng được, để các
môn phái bạch đạo lại tịch mịch thêm một chút.”

Kỷ Vô Địch gật đầu, “Nghe ra đúng là không tồi.”

Hoa Tượng thắc mắc, “Huy Hoàng môn hình như cũng là bạch đạo chính

phái mà hả?” Hơn nữa còn là loại đứng đầu nữa.

Kỷ Vô Địch mặt như đưa đám, “Khi hàng năm hàng tháng hàng ngày

đều có hỉ yến thọ yến tang lễ mãn nguyệt yến (tiệc đầy tháng) không được
yên tĩnh, các ngươi sẽ hiểu yên lặng là một loại mỹ đức.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.