BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 622

*(Tinh tinh tương tích: ý chỉ những người có cảnh ngộ, tính cách, sở

thích tương đồng bảo vệ, đồng tình, ủng hộ lẫn nhau)

Kỷ Vô Địch từ trong đám đông lôi một người vác hòm thuốc đi ra giúp

Viên Ngạo Sách băng bó vết thương.

Bởi hắn hôm nay biểu hiện ‘nổi trội’, người của bạch đạo từ lâu thấy

nhưng không thể trách, để mặc hắn.

Mặt trời lặn xuống rặng núi phía Tây, sắc trời dần dần ám trầm.

Phùng Cổ Đạo và Lăng Vân đạo trưởng lặng lẽ trao đổi ánh mắt với

nhau.

Lăng Vân đạo trưởng đứng lên nói, “Đến phiên bần đạo lĩnh giáo cao

chiêu của Minh Tôn.”

Phùng Cổ Đạo hai tay đặt lên tay vịn, chậm rãi đứng lên nói, “Có thể

được chưởng môn Võ Đang chỉ điểm, Phùng Cổ Đạo vinh hạnh vô vàn,
còn thỉnh Lăng Vân đạo trưởng một hồi thủ hạ lưu tình.”

Lăng Vân đạo trưởng vuốt vuốt chòm râu, “Không dám không dám.”

Đừng ‘không dám’ a! Vào những lúc thế này phải liều mạng xông lên,

bất chấp thế nào cũng phải thắng trận này.

Mắt thấy năm hy vọng chỉ còn một lần cuối cùng, bạch đạo gấp đến độ

tóc đều sắp trắng.

Lăng Vân đạo trưởng và Phùng Cổ Đạo đứng ở hai đầu sân, một người

trong tay cầm kiếm, một người trong tay cầm tiêu. Một người trầm ổn như
thái sơn sừng sững, một người phiêu dật như mây trắng tinh ngần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.