BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 677

Tiết Linh Bích bị hắn vòng vo đến mất kiên nhẫn. Phùng Cổ Đạo cũng

thích vòng vo, nhưng lại không như kẻ này vòng vo đến nỗi không cho
người nhìn mặt, thẳng thắn tự mình ra trận, “Điền đại nhân thấy, mục đích
chân chính mà Lăng Dương vương tới đây là gì?”

Tổng đốc Quảng Tây thân thể chấn động, chậm rãi ngồi trở lại vị trí,

trong đầu không ngừng phân tích lời của y, sau đó nhẹ giọng hỏi, “Ý của
Hầu gia là?”

Có phải hắn muốn tạo phản hay không thì không thể trực tiếp hỏi.

Cho nên Tiết Linh Bích lại nói, “Bản hầu nghe nói, Điền đại nhân hơn

một năm nay, cũng không hòa hợp được với Lăng Dương vương.”

Đâu chỉ không hòa hợp, quả thực là phân biệt rạch ròi. Chủ yếu là hắn

không muốn bước ra phủ đệ của mình, không muốn đi can thiệp chính vụ ở
Quảng Tây.

Tổng đốc Quảng Tây nhớ tới tình hình đêm đầu tiên vừa tới nơi đây,

Lăng Dương vương mang theo binh sĩ chạy vào phòng hắn, cười tủm tỉm
cùng hắn uống chung rượu, không khỏi lại tuôn ra một thân mồ hôi lạnh. Vì
chuyện này, hắn liên tục dâng ba chiết tử để hạch tội người kia. Mỗi bản
đều vạch ra tội lớn tày trời, nhưng bản nào cũng như đá chìm đáy biển.
Điều này khiến cho hắn triệt để minh bạch Quảng Tây rốt cuộc đã xảy ra
chuyện gì. Nói rõ là đối với Lăng Dương vương, hoàng đế không có cách
trị, chỉ có thể kỳ vọng vào quan lại được phái tới có tinh thần đấu tranh một
chút. Nhưng muốn đấu tranh cũng phải ưỡn thẳng sống lưng, có thể ưỡn
thẳng sống lưng là dựa vào hậu trường mạnh mẽ. Chỉ dựa vào một cái lưng
của hắn thì có ích lợi gì? Còn chưa đủ một cái đạp của đối phương nữa là.

Hai mắt hắn đỏ lên, “Hạ quan thẹn với…”

“Điền đại nhân là ám chỉ bản hầu đưa ra một bản hạch tội đại nhân sao?”

Tiết Linh Bích đối với cặp mắt ngập nước của hắn không có hảo cảm gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.