BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 736

Lão nguyên soái than thở, “Nếu sau đó ta và vương gia không đối chất

với nhau, cũng sẽ không phát hiện chân tướng sự tình dĩ nhiên kém xa suy
nghĩ trước kia của chúng ta tới vạn dặm.”

Lăng Dương vương hừ hừ cười lạnh, “Ta biết rõ tính tình của hoàng

huynh nhất, không có gì đến miệng hắn mà có thể nạy ra được, muốn cái gì
cũng phải có.”

Tiết Linh Bích nhịn không được hỏi, “Cha, rốt cuộc đây là xảy ra chuyện

gì?”

Lăng Dương vương thấy lão nguyên soái tha tha kéo kéo, tức giận nói,

“Lẽ nào lúc này ngươi còn cố kỵ bản mặt già của hoàng huynh nữa?”

Lão nguyên soái nói, “Ta chỉ là không biết nên nói từ đâu.”

“Để bản vương nói.” Lăng Dương vương là người hào sảng, lập tức lên

tiếng, “Thời kỳ bản vương với cha ngươi hưng thịnh nhất, triều đình cũng
không thái bình như thời các ngươi. Có chuyện hay không có chuyện còn
có thể đi tiêu diệt Ma giáo chơi chơi. Năm đó phía Bắc và phía Tây đều có
giặc ngoài quấy nhiễu biên cảnh, chiến tranh không ngừng, bản vương và
cha ngươi quanh năm đều phải đóng ở biên cương. Phụ hoàng, cũng là phụ
thân của bản vương và tiên đế, băng hà, bản vương ở ngoài ngàn dặm xa
xôi, căn bản không kịp trở lại.”

Chuyện này đã quá lâu, Tiết Linh Bích và Phùng Cổ Đạo đều không biết.

“Sau khi về tới kinh thành, phụ hoàng đã nhập hoàng lăng, mà hoàng

huynh cũng đăng cơ xưng đế, lúc bản vương lưu ở kinh thành túc trực bên
linh cữu, nghe được một tin đồn. Nói là lúc trước phụ hoàng lâm chung,
từng để lại một thứ cho ta. Thứ đó được vẽ trên một tấm địa đồ, giao cho
hoàng huynh cất giữ. Nhưng hoàng huynh từ đầu tới cuối đều không nhắc
tới việc này, ta nói bóng nói gió nhiều lần cũng không có kết quả, đành phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.