BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 846

“Hà tất khách khí?” Phùng Cổ Đạo nói, “Thật ra ta rất hài lòng vì ‘được’

cướp.”

Hoàng Sơn Long làm gì còn dám trả lời.

Phùng Cổ Đạo chậm rãi nói, “’Được’ cướp, chứng tỏ vài thứ đồ vật sưu

tầm nho nhỏ của ta có thể lọt vào mắt Hoàng trại chủ, chẳng phải cực kỳ
vinh hạnh sao.”

Hoàng Sơn Long khổ cả mặt, thiếu chút nữa bật khóc, “Minh Tôn, ngài,

ngài muốn lóc muốn xẻo, thẳng thắn nói một câu… Nghìn vạn lần đừng
như vậy.”

Phùng Cổ Đạo nhịn không được cười nói, “Hoàng trại chủ đúng là diệu

nhân, ta nói dễ nghe ngươi không muốn, ngược lại muốn đánh đánh giết
giết. Tốt xấu gì cũng là hàng xóm, sau này ngẩng đầu không gặp cúi đầu
gặp, sao ta có thể làm tổn thương hòa khí hai bên?”

Hoàng Sơn Long sau khi khủng hoảng đã chậm rãi trấn định lại, trong

bụng không ngừng phân tích ý đồ đến của Phùng Cổ Đạo, cuối cùng cho ra
kết luận, đối phương không có sát khí. Nếu như Ma giáo Minh Tôn muốn
giết hắn, tuyệt đối sẽ không nói nhiều lời vô ích như thế. Tim hắn co thắt,
cắn răng một cái nói, “Minh Tôn, lão nhân gia ngài có gì phân phó xin cứ
nói, chỉ cần Hoàng Sơn Long ta có thể, lên núi đao xuống biển lửa, ta cũng
chịu!”

“Lời này nói sao nặng nề thế.” Phùng Cổ Đạo thi thi nhiên nhiên nói,

“Vài xe đồ vật của ta còn đặt dưới chân núi, thuộc hạ của ta còn chưa có gì
ăn, ta và Hầu gia đêm nay không nơi tá túc, Hoàng trại chủ, ngươi xem…”

Hoàng Sơn Long thở phào một cái rõ to, còn tưởng Phùng Cổ Đạo sẽ tiện

thể đưa ra yêu cầu bắt hắn quy thuận, thì ra là chút việc cỏn con như thế.
Hắn vội vàng nói, “Yên tâm, những chuyện này cứ để cho ta.” Hắn tự mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.