BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 862

Sau khi lâm triều, y bị hoàng đế đơn độc triệu đến ngự thư phòng.

“Ở đây chỉ có khanh ta, có chuyện gì cứ nói đừng ngại.” Mặc dù động

tĩnh của Tiết Linh Bích tại Nam Ninh phủ đều bị hắn tìm hiểu gần hết,
nhưng khó bảo đảm có chuyện nào đó bí mật riêng tư không lộ ra ngoài.
Cho nên hoàng đế thấy biểu tình hôm nay của y, trong lòng cũng bất an*.

*(nguyên văn: thập ngũ cá điếu dũng, thất thượng bát hạ – tạm hiểu:

mười lăm cái thùng treo múc nước, bảy cái còn treo bên trên, tám cái rơi
vào giếng)

Tiết Linh Bích quỳ một gối xuống nói, “Thỉnh hoàng thượng ân chuẩn

thần xuất chinh Quảng Tây.”

Hoàng đế cả kinh, tim đập trong nháy mắt hầu như muốn nhảy ra ngoài.

Hắn lấy lại bình tĩnh, chốc lát mới nói, “Sao lại đến nỗi ấy?”

“Lăng Dương vương thế tử vũ nhục thần.”

“…” Hoàng đế đợi nửa ngày, phát hiện y chỉ nói mỗi câu đó, nhịn không

được hỏi, “Thì sao?”

“Cho nên thỉnh hoàng thượng ân chuẩn thần xuất chinh Quảng Tây!”

Thì ra y là tại Quảng Tây bị chọc giận, chạy tới tìm hắn xuất binh đi trả

hận?

Hoàng đế vừa bực mình vừa buồn cười, “Quảng Tây cũng là giang sơn

của trẫm, ngươi chạy đi xuất chinh cái gì?”

“Nhưng…” Tiết Linh Bích muốn nói lại thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.